edit: Thủy Thanhbeta: Ely
Bỗng một đợt âm thanh nặng nề truyền tới, cánh cổng chính đồ sộ trước mắt chậm rãi mở ra.
“Mời.” Hoa Vô Song làm một dấu tay ra hiệu nói.
Mọi người đi theo phía sau hắn và Kinh Phiến, đều không nhịn được mà nheo mắt lại muốn nhìn cho rõ ràng hơn.
Trước mắt là gian phòng rộng lớn tối đen như mực, chỉ có phần trước được ánh sángcủa vài ngọn đèn yếu ớt soi chiếu. Hàng chục giá sách được sắp xếp chỉnh tề, bên trên chất đầy những thư tịch quyển trục (*),một số giá sách đã đầy đến mức không thể để thêm được nữa. Giấy trắng tùy tiện nhét vàotrong các khe hở, trên mặt đất cũng bày la liệt những cuộn giấy và bútlông đã khô cùng nghiên mực bị vỡ. Các giá sách xếp thẳng hàng tạo thành một lối đi sâu vào bên trong. Cuối lối đi đó lại là một cái động tối vô cùng to lớn tưởng chừng như kéo dài vô tận. Ngoảnh đầu nhìn lại cũngchỉ có một mảng đen kịt, xem ra tất cả ánh sáng đều bị bỏ lại bên ngoài, còn nơi đây chỉ có thể cảm nhận bầu không khí hanh khô và cát bụi.
(*) thư tịch: sách được ghi chép trên giấy đóng thành quyển; quyển trục: ghi chép trên những thanh tre rồi ráp lại với nhau
Ánh sáng duy nhất là từ hướng cánh cửa cách khoảng hơn chục bước chân hắt tới. Nhìnvề hướng đó thì thấy có vài cái bàn kê sát vào nhau, phía trên trải đầynhững tờ giấy trắng dài đến vài thước, kéo lê ở trên mặt đất. Trên bàncó vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-man-khong-son-hoa-man-thien/2015170/quyen-1-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.