Có vẻ thánh chỉ đã tới lúc nàng ra ngoài. Trong thánh chỉ ghi rất rõ ràng hoàng đế vì công trạng hiển hách của nàng, vì sự hi sinh cống hiến của nàng cho giang sơn xã tắc mà quyết định tuyển phu quân cho nàng. Không chỉ phu quân mà còn có cả nam sủng, tùy ý nàng chọn, bao nhiêu người cũng được. Đi kèm với đó là một danh sách dài những cái tên và một xấp giấy.
Cẩm Sắc vào trong cùng nàng đọc. Vừa đọc, nàng ấy vừa tấm tắc: “Đích trưởng tử của phủ Tướng quân, thứ tử của phủ thái bảo, còn có vô vàn công tử của các thế gia khác nữa. A, còn có cảm một số võ tướng, trạng nguyên thám hoa vừa đỗ đạt trong những kì thi vừa qua nữa nè. Ô, mỗi người đều có ghi đầy đủ thông tin này.” Cẩm Sắc lại mò thêm được một xấp tranh vẽ, chính là tranh vẽ những nam tử kia. Cẩm Sắc lại lần nữa trầm trồ thán phục: “Nguyệt tỷ, tỷ xem nè, ai cũng rất thuận mắt á. Xem ra hoàng đế thật sự rất dụng công cho việc này đó.”
“Ừ, vậy mới đáng ngờ.” Vương Nguyệt nhấp một ngụm trà, bình thản nói. Không dưng lại có việc quá tốt như vậy, ngay cả lục công chúa mà hắn ta yêu thương nhất còn không có được, sao nàng lại có? Đây rõ ràng là một cái bẫy, một cái bẫy bọc nhung êm ấm.
“Sao thế tỷ? Không phải việc tốt sao?” Cẩm Sắc hỏi. Vương Nguyệt lắc đầu giải thích: “Muội chú ý cho kĩ. Trong thánh chỉ có bảo tỷ chọn thêm nam sủng, tức là chọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-luyen-lac-hoa/2963524/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.