Hứa Nguyệt Lượng đưa Lâm Ỷ Miên đến cổng của tiểu khu. 
Hai người không giao tiếp với nhau nhiều, nhưng mỗi giây đều vô cùng quý giá. Hứa Nguyệt Lượng nhìn xuống ngón chân của mình, chúng dừng lại. 
Khẽ nghiêng người, Hứa Nguyệt Lượng nhướng mắt, chỉ cho Lâm Ỷ Miên: "Tôi sống ở đây." 
Lâm Ỷ Miên nhìn theo hướng nàng chỉ, nhớ kỹ tên tiểu khu: "Được." 
Hứa Nguyệt Lượng mấp máy khóe môi: "Là hai tòa nhà cao tầng này, tôi đang ở tòa nhà phía bắc." 
Lâm Ỷ Miên: "Được." 
Hứa Nguyệt Lượng: "Tầng 22 ~" 
Lâm Ỷ Miên: "Ừm." 
Hứa Nguyệt Lượng: "220..." 
Đến con số cuối cùng thì dừng lại. 
Nàng muốn hoàn toàn mở ra chính mình, ít nhất là cho Lâm Ỷ Miên thấy sự thật đang tồn tại. 
Nhưng nửa đêm, có người đưa nàng tới trước cửa nhà, còn báo số nhà lại có chút kỳ quái. . Truyện Khoa Huyễn 
Nàng không cố ý làm như vậy, nàng sợ Lâm Ỷ Miên sẽ hiểu lầm cái gì đó. 
"Tôi..." Hứa Nguyệt Lượng lại cúi đầu, "Tôi sẽ nghiêm túc suy xét những gì bác sĩ Lâm đã nói." 
“Được.” Lâm Ỷ Miên đặt lòng bàn tay lên đỉnh đầu nàng, nhẹ nhàng xoa. 
Hứa Nguyệt Lượng rất thích Lâm Ỷ Miên xoa đầu mình, khi tóc bị Lâm Ỷ Miên xoa rối lên, nàng cảm thấy đỉnh trái tim mình cũng đang bị cô lay động, lắc lư theo. 
Hứa Nguyệt Lượng giẫm chân lên viên sỏi nhỏ, nói: "Vậy... Bác sĩ Lâm, tôi về đây... hai người trên đường lái xe cẩn thận nha~" 
“Được, ngủ ngon.” Lâm Ỷ Miên nói, “Nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai gặp lại trong live.” 
“Vâng!” Hứa Nguyệt Lượng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-luong-vi-nguoi-mat-ngu/933033/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.