Về đến nhà, Hứa Nguyệt Lương vội vàng thu dọn đồ đạc bắt đầu live.
Phòng live vẫn như vậy, sẽ có một nhóm nhỏ fans chờ đợi, phần lớn đều vào xem khi rảnh rỗi, lúc bận thì rời đi.
Tâm tình Hứa Nguyệt Lượng rất tốt, lúc trò chuyện với fans cũng không nhịn được cười vui vẻ. Nàng nhớ đến ngón tay của Lâm Ỷ Miên trượt trên bản đồ, một đường đi lên, cảm thấy trái tim mình cũng theo ngón tay kia bay đi, bay đến thế giới vô định cùng xa lạ.
Có người trong phòng nói về kỳ nghỉ lễ Quốc khánh, Hứa Nguyệt Lượng nhạy bén nhìn thấy, tiếp tục đề tài: "Quốc Khánh mọi người đi đâu chơi a?"
Làn đạn trời nam biển bắc, nói gì cũng có, người muốn đi chơi đều rất phấn chấn, còn người không muốn ra ngoài mà ở nhà trông cũng rất thoải mái.
Có người nhắc đến tỉnh H, Hứa Nguyệt Lượng hai mắt sáng lên: "Tỉnh H, nghe nói bánh bao cua rất ngon, có đồng học nào ở đó không? Có thể đề cử nhà hàng có hương vị chính tông nha ~~"
Khi nói đến ẩm thực, mọi người đều nói rất nhiều.
Một người nào đó trong live bắt đầu đề cửa, Hứa Nguyệt Lượng hét lên "đợi một chút", chạy ra khỏi màn hình, ngay sau đó câmd cuốn sổ nhỏ chạy trở lại.
"Tôi nhớ rồi, tôi nhớ rồi a..."
Vùi đầu trước màn hình, ghi chép lại.
Người xem mới bước vào live chỉ biết nhìn cái đầu chủ live, rối loạn hét lên: [Đây là đang làm gì a?]
Làn đạn vui nhộn trả lời:
[Đang học]
[Đang tìm chỗ ăn]
[Ai có thể nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-luong-vi-nguoi-mat-ngu/933018/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.