Nhiệm vụ này cũng... hoàn thành quá sớm.
Hoàng Tiểu Nghệ nhìn hai người họ, Lâm Ỷ Miên và Hứa Nguyệt Lượng mặc đồ trắng sạch sẽ, nhưng lưng ghế lại có màu đỏ.
Sau khi Lâm Ỷ Miên nói xong những lời đó, Hứa Nguyệt Lượng nhìn sang, hai người nhìn nhau, mặt Hứa Nguyệt Lượng đỏ như tôm luộc.
Hình ảnh này, phảng phất giống hình ảnh kia.
Hoàng Tiểu Nghệ nhăn mặt, nàng thật sự cảm thấy hôm nay mình có chút dư thừa.
Nàng cầm thực đơn: "Nào, chúng ta nhìn xem ăn gì."
Nàng nên tập trung vào việc ăn uống.
Thực đơn dạo một vòng trên tay mọi người, món ăn đã đến, Vưu Vi Vi bưng trà sữa trở lại.
Nàng theo người phục vụ đi vào, vừa nhìn thấy hình ảnh này, động tác đang hút trà sữa liền dừng lại.
Vưu Vi Vu luôn là người không giỏi che đậy, mắt quét từ trái qua phải, từ phải qua trái. Hứa Nguyệt Lượng bị Lâm Ỷ Miên che đậy, thò đầu ra nói: "Vi Vi, cậu về rồi, ngồi đi."
Vưu Vi Vi: "..."
Tôi ngồi ở đâu a?
Hoàng Tiểu Nghệ đặt túi xách của Lâm Ỷ Miên vào bên trong, dùng tư thế nhận mệnh vỗ nhẹ vào chiếc ghế trống bên cạnh mình: "Tới đây, Vi Vi muội muội, ngồi đi."
Vưu Vi Vi: "..."
Hoàng Tiểu Nghệ quen tay quen chân đặt bộ đồ ăn cho nàng: "Tôi tên là Hoàng Tiểu Nghệ, vừa rồi Nguyệt Lượng nói em thích ăn tim với mề gà, đều cho em hết, nhìn xem có thiếu cái gì không..."
Vưu Vi Vi đi tới, ngồi xuống bên cạnh nàng.
Nhìn lên phía đối diện, nàng nói: "Hôm nay bác sĩ Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-luong-vi-nguoi-mat-ngu/933011/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.