Hứa Nguyệt Lượng vừa thu dọn đồ đạc xong, Vưu Vi Vi đập cửa. 
Hứa Nguyệt Lượng nhanh chóng nắm lấy túi, một giây bước ra đột nhiên thu bước chân trở về, nhìn đi nhìn lại trước gương toàn thân. 
Không có vấn đề gì, Hứa Nguyệt Lượng đi ra ngoài. 
Cánh cửa mở ra, Vưu Vi Vi đang đội mũ, hét lên, "yooooooo ~~~~" 
Hứa Nguyệt Lượng khóa cửa lại, ngón tay khẽ run: "Cậu yo cái gì?" 
Vưu Vi Vi lùi lại một bước, nhìn nàng từ trên xuống dưới. 
Hứa Nguyệt Lượng mặc một chiếc áo len dệt kim ngắn tay mỏng, thân trên phủ đầy quả anh đào đỏ, thân dưới là quần jean ống rộng cạp cao, lúc bất động trên dưới khó khăn liên kết nhau, vừa động nhiên chia lìa hở ra, lộ ra cái eo tinh tế trắng nõn. 
Vưu Vi Vi nói: "Quả nhiên là xem tớ bị tra tấn, ăn mặc rất đẹp." 
Hứa Nguyệt Lượng khóa cửa xong, xoay người nắm lấy cánh tay nàng đi ra ngoài: "Không phải mỗi ngày tớ đều như vậy sao?" 
Vưu Vi Vi: "Ai biết được, phòng live phải trang điểm tinh xảo hơn ai hết, lúc không ở trong phòng live... tớ cũng không nhìn thấy cậu a." 
Hứa Nguyệt Lượng: "Tớ đều dành phần lớn thời gian trong phòng live." 
Vưu Vi Vi bật cười: "Đúng là như vậy, chiến sĩ Orange." 
Nàng ngẩng đầu lên, có chút lo lắng: "Hôm nay tớ không có ăn diện gì, tóc là hôm qua gội, đây là tôn trọng lớn nhất đối với bác sĩ, còn không dám trang điểm, tớ xem video, dáng vẻ làm răng kia, chậc, trang điểm cũng vô dụng, xấu muốn chết..." 
Hứa Nguyệt Lượng ánh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-luong-vi-nguoi-mat-ngu/933005/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.