Lâm Ỷ Miên nói xong, cô vẫy tay chào mọi người rồi rời khỏi phòng nghỉ. 
Phòng nghỉ yên tĩnh nửa phút, sau khi xác nhận Lâm Ỷ Miên đã đi khỏi, chiếc nồi lập tức phát nổ. 
Tất cả đều mồm năm miệng mười, đều hỏi Bành Tiểu Soái. 
"Làm sao vậy? Lâm lão sư cư nhiên quan tâm đến việc cậu xem live a?" 
"Soái soái thật không đơn giản a, có phải ngày thường có gần gũi với Lâm lão sư không? Ngài ấy không thường nói chuyện với chúng ta nhiều." 
"Là không nói chuyện phiếm, lúc mở họp cũng nói kỹ càng tỉ mỉ." 
"Cho nên là, Soái Soái, quan hệ của cậu với Lâm lão sư là gì vậy? Ngài ấy thực sự muốn tài khoản live của cậu a, mà cậu lại không đưa nó cho ngài ấy!" 
"Sẽ không phải là bà con xa đi, Bành Tiểu Soái, cậu đang che giấu bí mật lớn gì!" 
Đầu óc Bành Tiểu Soái ong ong, xua tay phủ nhận, nhưng có quá nhiều câu hỏi, tất cả mọi người quá khích nên không nghe hắn nói gì. 
Sau khi bị oanh tạc đến cùng, Bành Tiểu Soái cũng rơi vào nghi ngờ sâu sắc. 
Được biết, hắn và Lâm Ỷ Miên không có quan hệ họ hàng gì, được biết trong một lần hắn tặng quà cho các lão sư ở nhiều khoa khác nhau để cố gắng thiết lập mối quan hệ tốt đẹp, hắn đã bị Lâm Ỷ Miên cự tuyệt, hơn nữa còn cự tuyệt rất thảm. 
"Lúc đến bệnh viện chỉ cần học tập chăm chỉ, không nên nghĩ tới mấy chuyện lung tung rối loạn." 
Đây là đánh giá của Lâm Ỷ Miên về Bành Tiểu Soái, khiến hắn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-luong-vi-nguoi-mat-ngu/242089/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.