Khẩu lệnh tiến vào văn phòng Dumbledore vẫn cứ là đồ ngọt như trước .Yue bước vào , hướng hiệu trưởng thăm hỏi , tùy tiện kiếm một cái ghế , im lặng ngồi xuống.
“Thật cao hứng lại có thể cùng trò nói chuyện với nhau , chính là tiểu tiên sinh thân mến , trò vì cái gì lại muốn xin tốt nghiệp sớm a?”
“Ta cho rằng làm học sinh , khi ta đã học xong những gì ta cần có thì ta có thể tốt nghiệp.”
Yue lạnh lùng nói.
“Reed tiên sinh a, thành tích của trò vẫn luôn tốt , có đôi khi ta thật sự hoài nghi trò có thật mới mười ba tuổi hay không.”
“Cho nên đâu?”
Yue nhíu mày, nhìn Dumbledore lạnh lùng nói.
Yue cũng không phải không biết người này ngờ vực vô căn cứ với mình , nhưng nếu là người ngoài , cậu cơ bản không thèm để ý , bất quá nếu đối phương đã tìm mình “luận đàm” một phen, không hồi báo thật tốt , cậu sao có thể đi a?
Nhìn ánh mắt lạnh lùng của Yue , Dumbledore đột nhiên cảm thấy bản thân có hay không có chút quá phận . Năm đó , cũng là một đứa nhỏ vĩ đại như thế , lại bởi vì oán hận của mình với Grindelwald mà bị mình bài xích , phòng bị …. Dưới tình cảnh đó , một Hắc Ma Vương mới cứ như vậy sinh ra , bản thân mình có muốn vãn hồi cũng không thể nữa , chỉ có thể ngay mặt chống lại ….
Đứa bé này , giống như Tom năm đó , vĩ đại như nhau . Nhưng , hai người dù sao cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-luong-dich-thu-ho/1580820/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.