Sau khi diệt xong tất cả bốn tên cướp hắn tiến đến chỗ của Vu Hạ Uyên đưa một chiếc bình ngọc nhỏ:
- Đây, cầm lấy.
Cô nghi hoặc hỏi lại:
- Đây là gì? không phải muốn hạ độc ta diệt khẩu đấy chứ!? Hắn cười nói:
- Muốn giết cô bây giờ có cần thiết sử dụng đến độc dược sao?, ta không có thói quen hoang phí.
Cô bị hắn nói đến tức giận đấm ngực dậm chân:
- Hừ hừ, ngươi được lắm.
Hắn nói:
- Được rồi không đùa nữa, đấy là thuốc trị thương của ta, uống vào rồi điều tức khoản một canh giờ sẽ khỏi.
Nói xong, hắn ngồi xuống, từ từ nhắm mắt điều tức, cô nghi hoặc mở bình ngọc ra lấy ra một viên đan dược màu lam nhạt rồi uống vào sau đó cũng bắt đầu quá trình điều tức của mình, không lâu sau, cô cảm nhận có một luồng chân khí diệu nhẹ chảy vào thể nội của cơ thể, sau một vài nhịp thở để cảm nhận, cô suy đoán viên đan dược kia có thể là thượng phẩm chữa trị đan dược, xem ra gia tộc của hắn vì tìm người kia hẳn đã bỏ ra cái giá không nhỏ, sau đó cô gạt bỏ những suy nghĩ này và tập trung cho việc điều tức cơ thể của mình, thời gian trôi qua ước chừng một canh giờ, thương thế của cô cũng khỏi hẳn.
Cô từ từ mở mắt ra và giọng nói đáng ghét (theo cô nghĩ là thế) của hắn lại vang lên:
- Đã khôi phục hoàn toàn rồi sao?.
Cô lạnh lùng đáp:
- Đúng thế, còn ngươi tu vi như thế nào rồi, khôi phục rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-long-thien/3753371/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.