Về nhà bằng phương tiện công cộng phải chen chúc, Lục Phong Thanh đứng trong đám người, chậm rãi lay động theo phương tiện công cộng.
Trong tai nghe là nhạc của nhóm Sơn Dương Bì, lời bài hát nói chuyện gì cũng sẽ trôi qua, nhưng Lục Phong Thanh nghĩ chuyện vừa nãy xảy ra ở nhà Mạc Nguyệt Lãng không thể dễ dàng trôi qua được.
Khi mới phát hiện Mạc Nguyệt Lãng muốn hôn cậu, ý nghĩ đầu tiên của cậu là Mạc Nguyệt Lãng thấy như thế vô dụng, cuống lên, muốn gian lận. Nhưng Mạc Nguyệt Lãng nghiêm túc chơi như thế, sao còn có thể làm như vậy được.
Sau đó nhìn thấy ánh mắt buồn chán của Mạc Nguyệt Lãng, cậu mới ý thức được, Mạc Nguyệt Lãng không muốn đùa giỡn, chỉ đơn giản là không khống chế được, muốn hôn cậu.
Đây không chỉ kỳ lạ, mà kỳ ảo quá rồi.
Chẳng lẽ là do Mạc Nguyệt Lãng độc thân quá lâu, phải kìm nén đến mức đó? Nếu không, Lục Phong Thanh thật sự không nghĩ ra lý do nào khác, đường đường là một siêu mẫu lớn, sao Mạc Nguyệt Lãng có thể không khống chế được?
Nếu như Lục Phong Thanh soi gương, quan sát con mắt mình một chút sẽ phát hiện lông mi dày và con người đen láy như diệu thạch rất mê người, không thua kém con ngươi màu xám tro của Mạc Nguyệt Lãng chút nào.
Lúc về đến nhà phát hiện lth đã về nhà, bình thường thứ bảy cậu ta cũng tăng ca, hiếm hi vùi mình ở phòng khách chơi game như thế.
Cậu ta đưa cho Lục Phong Thanh một tay cầm, Lục Phong Thanh cũng không có chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-lang-phong-thanh/877335/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.