"Chủ tử, ngươi cứ vậy để hắn rời đi sao?"
Diệp Tu nhìn Lam Nguyệt ngồi vắt vẻo trên cửa sổ, không khỏi nghi hoặc hỏi.
Lam Nguyệt ngậm phiến lá trong miệng, liếc nhìn hắn một cái, khoé môi cong cong:
"Yên tâm, Long Thiên Quân không phải hung quân, ta tin hắn sẽ có lựa chọn đúng đắn a"
"Lam Nguyệt, ta từng nghe sư phụ nhắc đến Linh trận sư, rất lợi hại nha! Ngươi thật sự là Linh Trận sư sao?"
Diệc Chân đến chỗ Lam Nguyệt, đôi mắt sáng rực nhìn nàng.
Đôi mắt Lam Nguyệt hơi loé lên, lại là sư phụ nàng.
Vị sư phụ này của Diệc Chân xem ra cũng không phải một người đơn giản.
"Ta thực sự rất mong gặp được sư phụ ngươi một lần a"
Lam Nguyệt hơi híp mắt, quay đầu nhìn ánh sáng từ từ loé lên phía đông.
Mặt trời mọc lên, chiếu những tia nắng đầu tiên xuống mái hiên, phủ lên người nàng một vầng hào quang nhàn nhạt.
"Tất nhiên a, khi nào gặp lại sư phụ, ta nhất định sẽ giới thiệu ngươi với người"
Diệc Chân tươi cười, khi nhắc đến sư phụ, Diệc Chân luôn vui vẻ như vậy, xem ra nàng rất yêu quý vị sư phụ kia.
"A, thí luyện hẳn là sắp bắt đầu, chúng ta về học viện thôi"
Lam Nguyệt từ trên cửa sổ nhảy xuống, vươn vai đi ra ngoài.
Đến cửa, nàng quay đầu lại, nhìn Diệp Tu nói:
"Đúng rồi, chuyện còn lại của Túy Nguyệt Lâu, ngươi toàn quyền xử lí, không cần báo cáo với ta"
"Vâng"
Diệp Tu gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-lam-cuu-thien-tuyet-the-chi-ton-khuynh-thien-ha/2326259/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.