Các nàng đã đoán nhưng ta rất tiếc, không ai đúg cả, hẹn cả nhà đợi đến lúc ta bật mí nhé. Ta cũg không rõ bao giờ bật nữa ( ╹▽╹)
_________
Nam tử cũng không lưu lại, liếc nhìn ba cái xác kia, nghiền ngẫm một chút, sau đó rời đi.
Hai người vừa đi, bên góc đường, thiếu niên một thân y phục rách nát bước ra, đôi mắt đỏ sậm như máu, lạnh lùng vô biểu tình.
Hắn nhìn ba cái xác, nhìn hướng nam tử rời đi, mắt hơi nheo lại.
Phía sau hắn chợt toát ra một cái bóng đen, đúng, chính là một cái bóng, không có hình người, càng không có mặt mũi. Bất quá cái bóng thanh âm thực rõ ràng, có chút khàn khàn đặc hữu:
"Chủ nhân, ngài định khi nào rời đi?"
Xích Dương trầm mặc hồi lâu, sau đó mới lạnh lùng nói:
"Đợi"
"Đợi? Ngài còn chờ cái gì? Ngài không phải đã quyết định rồi sao?"
Cái bóng có chút kích động, thanh âm đều biến lớn.
Khó khăn lắm chủ nhân mới đổi ý, hiện tại người còn muốn kéo dài thời gian!
"Ảnh, ngươi đang chấp vấn ta?"
Gương mặt Xích Dương trầm xuống, thanh âm cũng biến trầm, nề hà đang kích động Ảnh không có chú ý đến.
"Chủ nhân a! Người đã quyết định rồi, vì cái gì không rời đi? Là nữ nhân kia? Người thích ta liền đem nàng cho người bắt về! Người ở do dự cái gì? Kia không phải nàng ta! Chủ nhân, ngươi tỉnh lại đi! Nàng sẽ không là nữ nhân kia, nàng đã chết! Là hồn phi phách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-lam-cuu-thien-tuyet-the-chi-ton-khuynh-thien-ha/2326221/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.