*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lam Nguyệt mất một canh giờ rời đi Lạc Nhật sơn mạch, đến phụ cận Thanh Huyền Thành, nàng dừng lại mua một ít trang phục, sau đó cũng không dừng lại, mua một con ngựa, chạy như bay về Đế Đô.
Nàng đi lâu như vậy, không biết Lục Y như thế nào. Một tháng cũng qua, Phượng Lam Thanh chắc đã tự do, nàng phải nhanh chóng trở về.
Nếu Phượng Lam Thanh đến tiểu viện, vậy Lục Y...
Lam Nguyệt trong lòng không khỏi trầm xuống, tăng nhanh hơn tốc độ.
_______
Đế Đô.
Phượng gia tướng quân phủ.
"Chát, chát"
Tiếng roi vang lên liên tục, kèm theo tiếng chửi mắng liên tục của nữ nhân:
"Tiện tỳ! Nói, phế vật kia đi đâu rồi! Còn kính miệng, cẩn thận mạng chó của ngươi!"
Phượng Lam Thanh trường tiên không ngừng vun lên, mang theo cuồn cuộn linh lực.
Nàng vốn là Hoả hệ linh giả, mỗi đòn roi đều chứa hoả thuộc tính, mỗi đòn đánh lên người Lục Y đều để lại vết bỏng, tiếng thịt cùng vải cháy "xèo xèo" vang lên.
Lục Y đau đến chết đi sống lại, mỗi lần ngất đi đều bị dội nước lạnh đến run cầm cập tỉnh lại, tỉnh lại sau lại tiếp tục bị hành hạ. Nhưng nàng kiên quyết cắn răng, không rên một tiếng.
Nàng bàn tay nắm chặt, là một cái hết sức bình thường chủy thủ, bàn tay nhỏ nhắn đã huyết nhục mơ hồ, nhưng Lục Y không có ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-lam-cuu-thien-tuyet-the-chi-ton-khuynh-thien-ha/2326143/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.