Ngoài kia cuộc chiến đang từng bước phát triển, nhưng còn trong phòng ngủ vẫn ấm áp yên tĩnh như trước.
Phương Thanh ngủ rất thoải mái, cảnh tượng mỹ lệ trong mơ, chưa bao giờ kề cận rõ ràng như bây giờ, làm cho cô cảm thấy rất vui sướng.
Hồ nước đối diện căn nhà nhỏ được nắng chiều dịu dàng nhuộm thành sắc màu ấm áp. Lá đỏ phía xa xa, phủ kín núi non, như màn sương mờ màu đỏ rực. Trong bầu không khí là mùi hương cây cỏ ngọt lành. Giữa làn sương mịt mù màu ráng mây, có một người đang đứng quay lưng về cô, nói với cô điều gì đó.
Trong cõi mộng đó, cô chỉ biết giọng nói kia thật dịu dàng, nhưng lại không nghe rõ ràng lắm. Mãi đến cuối cùng, hắn cười nói: “… Trên đường về hái được mấy nhành hoa quế. Ta sẽ nấu chút mật hoa quế, để ăn kèm cháo…”
Chỉ vì một câu này, mà bờ môi bỗng cảm thấy có vị ngọt ngào mềm mịn, vương vấn mãi không tan đi.
Cô thỏa mãn tỉnh lại, đôi môi mím lại, chậm chạp không muốn mở mắt, thầm nghĩ muốn tiếp tục thưởng thức hương vị ngọt ngào trong mộng kia. Thế nhưng bầu không khí trống vắng yên tĩnh đã quét hết phần ngọt ngào kia đi, cô mất mát mở to mắt, chỉ thấy căn phòng trống rỗng, hiu quạnh như trước…
“Lâm Xuyên…” Cô không tự chủ mà bật thốt lên, xong lại bị chính bản thân mình làm cho hoảng sợ. Cô cúi đầu cười khẽ, sau rồi lại cảm thấy lo lắng. Không xong, không nên ham ngủ … Nơi này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-lai-van-so/2855763/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.