Mãi cho đến lúc Thịnh Ý tắm xong nằm trên giường, Giang Vọng vẫn chưa quay về.
Thịnh Ý ôm chặt chăn, những gì vừa xảy ra khiến cô choáng váng, mãi một lúc sau mới có thể bình tĩnh lại.
Sau khi bình tĩnh lại, trong đầu cô không tự chủ được hiện lên từng khoảnh khắc hai người bên nhau trong hai ngày qua, mặt cô đỏ bừng, dù đã qua một ngày nhưng cô vẫn cảm thấy vô cùng khó tin.
Cô và Giang Vọng thật sự đã yêu nhau.
Vui mừng khôn xiết, muốn khoe với cả thế giới nhưng lại không dám khoe. Từ đầu đến cuối, cô chỉ kể chuyện này cho Giản Hi biết, ngay cả Lâm Chiêu Chiêu cũng không nói.
Mong chờ quá lâu, bỗng dưng thành thật khiến cho người ta khó tránh khỏi cảm giác lo được lo mất. Vừa vui mừng vừa lo lắng, không dám cười lớn cũng không dám nói to.
Thịnh Ý thở dài, có lẽ vì lúc tối chơi ở bờ biển quá mệt nên không lâu sau cô đã ngủ thiếp đi.
Nửa đêm mơ màng cảm thấy có người mở cửa vào phòng, sau đó vén góc chăn chui vào.
Người đàn ông mang theo hơi nước và hơi lạnh thoang thoảng sau khi tắm xong. Thịnh Ý nheo mắt dụi đầu về phía anh, lơ mơ nói: "Không phải anh đã nói sẽ không vào phòng sao?"
Nói xong cũng không đợi anh trả lời, cô lại chìm vào giấc ngủ sâu.
Giang Vọng mượn ánh trăng nhìn ngắm đường nét của cô, mi dài, môi cong nhẹ, khuôn mặt không quá góc cạnh ngược lại còn có chút bầu bĩnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-lac/3488663/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.