Cuộc trò chuyện bắt đầu từ cô và người kết thúc cũng là cô.
Khi nói chuyện với người mình thích, chúng ta thường có xu hướng suy nghĩ rất nhiều, mỗi câu nói mỗi lời văn đều được cân nhắc kỹ lưỡng rồi mới thấp thỏm gửi đi.
Cô đeo tai nghe, nghe đi nghe lại nhiều lần câu "Khách sáo rồi" của Giang Vọng, sau đó mới trả lời bằng một biểu tượng cảm xúc dễ thương.
Sau khi gửi xong, cô đặt điện thoại xuống, sau đó ngồi dậy đi rửa mặt.
Chờ đến khi tất cả được dọn dẹp thỏa đáng rồi mới cầm điện thoại lên nhưng lại không nhìn thấy thông báo tin nhắn mới.
Đời sống đại học của sinh viên ngành Mỹ thuật rất phong phú, bắt đầu từ năm hai, họ thường xuyên đi đến các địa phương khác nhau để vẽ tranh.
Vòng bạn bè của Thịnh Ý như một cuốn sổ lưu niệm du lịch, trong những năm qua, cô đã thổi gió Tây Nam, nhìn tuyết ở cực Bắc, và cũng đã đi bộ trong sa mạc trong nhiều ngày, khi trở lại thành phố một lần nữa như thể cô đã có được một lần tái sinh.
Lâm Chiêu Chiêu lúc nào cũng bình luận, mỗi lần đều nói rất ngưỡng mộ cô, sớm biết như vậy cô cũng đi học vẽ cho rồi.
Lý Lâm thường chỉ bấm like, không bình luận.
Thi thoảng Giang Vọng cũng sẽ like bài đăng của cô và mỗi lần anh ấy like, Thịnh Ý đều sẽ xem đi xem lại bài đăng của mình từ đầu đến cuối rất nhiều lần.
Đọc từng câu từng chữ, lật từng trang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-lac/3447185/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.