Lúc này Phong Ngự cũng có chút buồn ngủ, chính là hắn lại kiên trì, muốn mình tỉnh táo một chút.. 
“Mệt liền ngủ,” Tửu Thiên ôm Phong Ngự, dùng ngón tay vuốt ve đầu v* đứng thẳng của hắn: “Ngủ trong ngực ta, khiến ngươi cảm thấy rất không yên lòng sao?” 
Phong Ngự vẫn luôn trầm mặc, Tửu Thiên lại ôm hắn chặt thêm một chút, duỗi tay đùa bỡn huyệt sau mềm mại của hắn, Phong Ngự đã không có sức vùng vẫy, hắn cảm thấy ngón tay Tửu Thiên chậm rãi hoạt động trong thân thể mình, đùa bỡn chính mình, ngón tay thon dài chậm rãi tìm được điểm kia, Tửu Thiên ấn một cái lại một cái. 
Hắn dùng răng cắn môi, nghe thấy tiếng nước càng lúc càng rõ, đột nhiên khẩn cầu giống như đã không khống chế nổi: “… Đừng tra tấn ta.” 
Tửu Thiên hôn hôn mặt hắn, chậm rãi cắm mình vào, gã thoải mái thở ra một hơi, ghé vào tai hắn nói: “Có lẽ Khiên Tái đại nhân lại chuẩn bị hành động...” 
Phong Ngự nhắm mắt chịu đựng, không đáp lại gã, Tửu Thiên ngửi thấy vị ngọt đặc trưng trên người hắn, nâng cao eo đưa mình vào càng sâu. 
“Thật mềm,” Tửu Thiên chậm rãi rút ra một chút, lại cắm vào, gã ghé vào bên tai Phong Ngự thấp giọng: “Vì sao nhìn ngươi lạnh như vậy, cứng như vậy, bên trong rồi lại mềm như thế?” 
Phong Ngự đã bị gã tra tấn đến không còn sức lực, hắn cảm thấy trước mắt biến thành màu đen, thậm chí cảm thấy bản thân có khả năng sẽ thật sự tùy thời chết đi, cũng may Tửu Thiên đã bắn mấy lần, động không nhanh, cứ chôn trong thân thể Phong Ngự như vậy, nhất thời an tĩnh đến chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở của nhau. 
“Mười lăm tháng sau,” Tửu Thiên lại vuốt ve đầu v* sưng đỏ của hắn: “Có khả năng Khiên Tái đại nhân sẽ mang theo Atula truy bắt đệ đệ ngươi cùng Thiên Trọng Xuyên.” 
Phong Ngự không nói gì, hắn cảm thấy mình rất khó chịu, đã sắp thở không nổi, Tửu Thiên giống như lầu bầu: “Lão còn chưa biết viên đá kia đã bị cầm đi.” 
“… Ngươi bắn ra đi.” Phong Ngự đột nhiên bắt đầu giãy giụa, hắn thở dồn dập, mắt đã có chút tan rã, đằng sau giống như co rút không ngừng kẹp chặt Tửu Thiên, Tửu Thiên cau mày nhìn hắn, chậm rãi rút mình ra, Phong Ngự vẫn đang thở dốc, hắn ôm lấy đầu, khó chịu mà rên rỉ ra tiếng, Tửu Thiên bẻ cằm hắn lên xem, Phong Ngự giãy giụa giống như một con thú mê mang, hắn cũng không biết mình bị sao, chính là lúc này hắn rõ ràng cảm thấy mình có khả năng sẽ chết. Cũng không lâu lắm, hắn đột nhiên bị Tửu Thiên hôn lên, trong mũi hắn đều là mùi vị tanh nồng trên người Tửu Thiên, Tửu Thiên đang trao đổi không khí cho hắn, hắn không có sức đẩy đối phương ra, chỉ có thể bị động tiếp nhận, qua hồi lâu, hắn mới cảm thấy đỡ hơn một chút, bờ môi ướt át hơi hé nằm trên giường thở dốc. 
Tửu Thiên không nói một lời mặc quần áo tử tế liền đi ra. 
Gã đi đến cung điện của Ma Trĩ Đa, lúc đi ngang qua phòng của Ma Trĩ Đa, chỉ nghe thấy mấy tiếng thét chói tai vui thích, là Ma Trĩ Đa cùng nữ Atula quấn lấy nhau, gã cúi đầu rời đi. 
—————— 
Vết thương của Thiên Trọng Xuyên khôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-lac-cuu-mo-ly/1501720/chuong-19-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.