🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thiên Trọng Xuyên kiên trì muốn đi xem Phong Ngự, hắn nhận ra được, Tửu Thiên không có ác ý với hắn, nhưng đó là ca ca của Phong Trản, Thiên Trọng Xuyên về tình về lý đều phải đích thân liếc mắt một cái mới yên lòng.

Tửu Thiên cũng không nói gì, chỉ nói với hắn: “Ngươi muốn xem liền tới xem.”

Gã dẫn theo Thiên Trọng Xuyên đi thẳng tới gốc hòe kia, theo cửa động chui vào, không lâu sau liền ôm một người ra, Thiên Trọng Xuyên nhìn thoáng qua, đối phương nhắm mắt, hiển nhiên là có chút suy yếu, chính là lại ôm chặt Tửu Thiên, bộ dạng không giống như là không cam lòng, Thiên Trọng Xuyên liếc mắt liền nhận ra, đó là ca ca của Phong Trản, dung mạo của hai người rất giống nhau.

Ngay cả lúc nhắm mắt, cảm giác thuận theo mà dựa vào người khác đều rất giống.

“…Ta có thể đưa hắn về nhà,” Thiên Trọng Xuyên có chút lúng túng mở miệng: “Trong nhà thích hợp cho hắn dưỡng thương hơn.”

“Phong Ngự,” Tửu Thiên ghé vào tai hắn hỏi: “Đây là bạn của đệ đệ ngươi, ngươi muốn đi cùng hắn không?”

Phong Ngự hô hấp thật dồn dập, hắn nắm chặt quần áo của Tửu Thiên, há to miệng, qua hồi lâu mới dùng giọng nói khàn đặc đáp: “Không muốn.”

Tửu Thiên ồ một tiếng, không nói thêm gì khác, nhìn chằm chằm Thiên Trọng Xuyên, gã không đợi lâu, Thiên Trọng Xuyên liền không quá dễ chịu mà xoay người.

“Chờ một chút!” Phong Ngự đột nhiên vùng vẫy, chính là Tửu Thiên hung hăng ấn vào xương cụt của hắn một cái, hắn lại im lặng mềm nhũn ở trong ngực Tửu Thiên, Thiên Trọng Xuyên quay đầu lại, Phong Ngự run rẩy nói: “… Không có gì, ngươi nói cho Phong Trản, đừng lo lắng cho ta.”

Tửu Thiên làm trò hôn Phong Ngự ở trước mặt Thiên Trọng Xuyên, Phong Ngự thật vội vàng mà hôn đáp lại, bộ dạng nhìn không ra bất luận ép buộc gì, Tửu Thiên ngẩng đầu nhìn Thiên Trọng Xuyên, Thiên Trọng Xuyên nhìn đến lúng túng, lần này là thật sự rời đi.

Tửu Thiên mang Phong ngự quay lại giường, gã nhìn Phong Ngự hô hấp dồn dập nằm ở trên, chậm rãi cởi quần áo của hắn, duỗi tay xoa nhẹ ở giữa đùi hắn, không có gì bất ngờ xảy ra, sờ cả một tay ướt dầm dề.

Trên đầu giường, giấy gói chứa hạt nhỏ màu đen vừa rồi đã bị Phong Ngự bóp nát, hắn kêu khóc thừa nhận va chạm của Tửu Thiên, chỉ cảm thấy muốn điên rồi, Tửu Thiên ngậm tai hắn liếm mút, thấp giọng: “Sao vừa rồi nghe lời như vậy?” Phong Ngự lắc mông, cọ cọ mông ở háng gã, Tửu Thiên ôm hắn, cười nói: “Có phải sợ đệ đệ ngươi nhìn thấy bộ dạng lẳng lơ này của ngươi hay không?”

Phong Ngự run rẩy lắc đầu, nước mắt hắn đều đã chảy xuống, thân thể càng là

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-lac-cuu-mo-ly/1501717/chuong-18.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nguyệt Lạc Cựu Mộ Lý
Chương 18
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.