🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lúc Phong Trản tỉnh lại đã là chạng vạng ngày hôm sau, cơn mưa hôm qua đã ngừng từ sáng sớm, này chính là đầy trời nắng chiều, Thiên Trọng Xuyên ngồi bên giường, cúi đầu chơi đùa với chó trắng ôm trong ngực.

Đôi mắt của Phong Trản rất đau, y cố nén ngồi dậy, theo bản năng sờ sờ bên cạnh.

“Ở chỗ này,” Thiên Trọng Xuyên lên tiếng: “Có đói bụng không?”

“….Đêm qua ngươi đi đâu?” Phong Trản mở miệng hỏi bằng chất giọng khàn đặc.

“Nghe thấy bên ngoài có một nữ nhân đang khóc,” Thiên Trọng Xuyên nói: “Ta đi ra ngoài xem, tiếng càng lúc càng lớn, ta đi theo một hồi, đột nhiên cảm thấy không đúng, lại vòng về, thấy ngươi đã nằm dưới đất, ngươi làm sao vậy?”

“Gã đâu?” Phong Trản hỏi.

Thiên Trọng Xuyên nghi hoặc hỏi: “Ai?”

Phong Trản không trả lời, y vẫn không muốn để cho Thiên Trọng Xuyên biết quá nhiều, hai người trầm mặc hồi lâu, Phong Trản nghe thấy tiếng kêu non nớt của chó trắng, y vừa muốn vươn tay sờ, Thiên Trọng Xuyên liền ôm chó đứng dậy đi nấu cơm.

Phong Trản không nhìn thấy, không biết trên cổ chó trắng có vết thương, mùi máu tươi y ngửi được tối qua chính là của chó con, sau khi ma vật kia tiến vào chó trắng liền tỉnh, bị gã lấy móng vuốt nhòn nhọn cắt qua cổ một cái, nếu như không phải Phong Trản kịp thời tỉnh lại, khả năng chó trắng này sẽ chết.

Đôi mắt của Phong Trản vẫn đau âm ỉ, đầu cũng đau, Thiên Trọng Xuyên bưng đồ ăn tới cho y ăn, y có chút ăn không trôi.

Y vẫn luôn ngửi thấy mùi thối.

Y không biết ngày trái tim Thiên Trọng Xuyên đào ra tối qua đã được xâu ở dưới mái hiên, buộc bằng sợi dây thừng thô ráp

Trái tim của ma vật rất lớn, chảy ra chất lỏng xanh biếc, này đã được phơi khô, treo ở nơi đó, giống như một lời cảnh cáo. Thiên Trọng Xuyên ngẩng đầu nhìn, cắn bánh bao trong tay.

Phong Trản ăn không trôi, nhưng không lãng phí lương thực, miễn cưỡng ăn xong phần của y, liền mò mẫm quay về bên giường ngồi xuống, Hồ Hỏa kia đã gần như khôi phục hoàn toàn, đảo quanh dưới chân y, Phong Trản cúi đầu sờ sờ, thử ôm nó vào ngực.

“Hồ Hỏa là quỷ biến thành,” Thiên Trọng Xuyên đột nhiên nói: “Ngươi biết không?”

“… Thật hay giả?” Phong Trản không tin lắm.

“Ban đầu——” Thiên Trọng Xuyên chậm rãi nói cho y nghe: “Một mảnh hỗn độn. Tam giới không phân biệt, người đã chết biến thành quỷ, còn cùng một chỗ với người, nhưng về sau thổ địa chậm rãi chìm xuống, liền có hai giới, Sắc giới cùng Vô sắc giới.”

“Đừng gạt người a…” Phong Trản cảm thấy Thiên Trọng Xuyên giống như đang kể chuyện xưa cho mình, nhưng vẫn hỏi: “Sau đó thì

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-lac-cuu-mo-ly/1501700/chuong-3.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.