Suốt cả một đêm lo âu chuyện hôn ước làm Lý Nhuyễn chả chợp mắt được bao lâu. Lúc này mặt trời đã mọc trên đỉnh đầu, ánh sáng của mùa đông không gắt nên làm cô cứ ngủ mãi không chịu dậy.
Vốn dĩ định cho cô ngủ thêm một chút nhưng trời đã không còn sớm gì nữa, Liễu Y chỉ đành đẩy cửa bước vào gọi cô dậy:
- “Công chúa, dậy thôi ạ.”
Lý Nhuyễn nghe tiếng gọi của Liễu Y cũng nửa tỉnh nửa mơ, đôi mắt khẽ mở thì chợt thứ ánh sáng từ ngoài chiếu qua khung cửa sổ đập vào mắt, do còn quá buồn ngủ nên cô đưa tay lần mò chiếc chăn rồi lại trùm kín đầu mình.
- “Công chúa, phải dậy thật rồi.” Liễu Y nhìn mà bất lực.
- “Cho ta ngủ thêm chút nữa.”
- “Không được đâu công chúa, giờ này đã trễ lắm rồi.” Liễu Y vừa gọi vừa lay lay cánh tay Lý Nhuyễn.
Mặc dù Lý Nhuyễn mắt vẫn còn nhắm nhưng cô vẫn muốn biết “trễ” mà Liễu Y nói là như nào, cô nhẹ giọng hỏi:
- “Khắc mấy rồi?”
- “Khắc hai rồi ạ.”
- “Ồ… khắc hai rồi sao… Cái gì!?”
Không ngờ ngủ một chút của cô mà lại đến trưa như này, cô đưa tay dụi mắt rồi kéo chiếc chăn ra khỏi đầu, hai mắt chớp chớp cố gắng mở lên, lê toàn thân uể oải lồm cồm ngồi dậy. Quả thật khi ngủ không ai đẹp cả, tóc cô rối bù còn có chỗ vểnh chỗ xù giống y như ổ rơm vậy.
Sau khi ổn định trạng thái, mắt đã mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-kim-thien-ha/3574690/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.