Lý Nhuyễn đứng dậy, tiến lại cạnh tủ lấy lọ thuốc trị thương. Đi được vài bước bỗng dưng cô khựng lại, mắt cô nhìn thấy những mảnh sứ rơi vỡ trên nền sàn, còn có cả hơi nước bốc lên. Có vẻ như chỉ vừa vỡ không lâu, thiết nghĩ Liễu Y đã lỡ tay làm rơi bởi trước giờ Liễu Y luôn rất cẩn thận trong mọi việc.
Cô chau mày nhìn sang Liễu Y thì quả thật đôi giày ấy đã ướt đẫm, Liễu Y nhận ra mình đã bị phát hiện nên lúng túng co chân lại, mân mê tay của mình. Lý Nhuyễn thở dài một hơi rồi hỏi với giọng đầy lo lắng:
- “Sao em không nói với ta?”
- “Em sợ người lo lắng.”
- “Ngốc thật.”
Câu trả lời như vậy khiến cô lắc lắc đầu tỏ vẻ cạn lời, Liễu Y thật quá hiểu chuyện, hiểu chuyện đến nỗi người ta thấy thương. Cô ấy lo lắng cho người khác nhưng lại không muốn người khác vì cô mà vướng bận.
- “Em ngồi xuống cho ta, ngồi im đó!”
- “Dạ?”
Mặc kệ Liễu Y có phản ứng ra sao cô vẫn đi đến lấy lọ thuốc. Sau đấy tiến đến cởi bỏ đôi giày trên chân Liễu Y.
- “Người… người làm gì vậy ạ!?”
- “Cởi giày.”
- “Không, không được đâu. Người là công chúa cao quý, người đừng làm thế, em tự làm được.”
Liễu Y tính rút chân về nhưng bị Lý Nhuyễn chộp lại, Lý Nhuyễn gằng giọng ra lệnh:
- “Ngồi im! Vết thương không thể để lâu.”
Liễu Y im phăng phắt không dám nói tiếng nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-kim-thien-ha/3574686/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.