Lúc này nhắc tới Cảnh Duy Ngọc không sớm không muộn, vô cùng đúng lúc. Nếu để đến khi rời Nguyên Tây, Tiết Thừa Viễn mới nói tới chuyện này, e rằng sẽ lãng phí rất nhiều thời gian.
“Thảo dân Cảnh Duy Ngọc, bái kiến Tiết đại nhân…”
Tiết Thừa Viễn vừa bước tới cửa phòng khách, Cảnh Duy Ngọc lập tức cung kính hành lễ. Đến khi nhìn thấy một nam tử dáng người thon dài, khí chất oai hùng đi bên cạnh Tiết Thừa Viễn không phải là Cổ Thần theo y tới gặp mình lần trước, hắn không biết nên xưng hô thế nào.
Đang do dự, liền nghe Tiết Thừa Viễn giới thiệu: “Vị này chính là Công Lương tướng quân.”
Thì ra chính là Công Lương Phi Tuân? Chiến dịch Nguyên Tây kéo dài như thế, danh tiếng của Công Lương Phi Tuân đã sớm lưu truyền rộng rãi, nhưng người may mắn gặp mặt lại vô cùng ít. Nghe đồn hắn là Đại Tướng quân thiện chiến, dũng mãnh nhất Thiên Vân quốc, không ngờ vị Tướng quân ngày ngày dong duổi trên chiến trường ngày thường lại có tướng mạo thế này.
“A! Thảo dân bái kiến Công Lương tướng quân!” Cảnh Duy Ngọc vội vàng bồi lễ.
Công Lương Phi Tuân có vẻ kiêu ngạo, không biết tại sao lại tới đây? Hơn nữa lại chỉ lạnh lùng nhìn mình, không nói câu gì.
Cảnh Duy Ngọc là một thư sinh dễ xấu hổ, rơi vào tình huống này chỉ thấy ngượng ngùng, không biết nên làm sao.
Tiết Thừa Viễn biết suy nghĩ của Công Lương Phi Tuân, cũng không so đo với hắn. Đối với Cảnh Duy Ngọc, Công Lương Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-hoa-nhu-si/2119366/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.