Trong thư phòng, Công Lương Phi Tuân tựa người trên ghế, im lặng đọc công văn mật. Tùy Hành Khiêm vẫn đóng quân trên núi Ngọc Đào, chỉ có thể liên lạc với Công Lương Phi Tuân qua công văn gửi về. Mà người đưa tin về lần này, trùng hợp lại là Đường Việt.
Đường Việt quỳ trước bàn, chờ đợi phản ứng của Công Lương Phi Tuân sau khi đọc xong công văn. Tuy y không biết trong thư Tùy Hành Khiêm gửi về viết gì, nhưng sau khi hồ Ngọc Đào vỡ đê, Bộc Dương Lịch Uyên rời đi, Tùy Hành Khiêm đã sai người tìm kiếm khắp nơi, có lẽ lúc này đã cho Công Lương Phi Tuân một câu trả lời chắc chắn.
“Khụ khụ…” Công Lương Phi Tuân đưa nắm tay lên che miệng, ho khan mấy tiếng. Đến giờ hắn vẫn còn sặc canh cay Tiết Thừa Viễn đút cho hắn ăn lúc nãy.
“Tướng quân…” Tuy Đường Việt không thể nói rõ Tướng quân thay đổi ở điểm nào, nhưng y cảm giác được Tướng quân có chút khác so với khoảng thời gian trước. Mặc quần áo rộng khiến thần thái nhu hòa hơn rất nhiều.
“Ta không sao.” Công Lương Phi Tuân phất phất tay ý bảo y không cần lo lắng, rồi nói tiếp, “Bổn tướng đã xem công văn. Nếu không còn chuyện gì khác, ngươi có thể lui xuống rồi.”
Đường Việt nói: “Tướng quân, ngài có chỉ thị gì cho thuộc hạ mang tới doanh trại trên núi Ngọc Đào không ạ?”
Công Lương Phi Tuân trầm ngâm chốc lát, trả lời: “Tạm thời không có.”
“Vậy thuộc hạ cáo lui.” Trải qua nhiều năm qua tôi luyện, Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-hoa-nhu-si/2119363/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.