“Cũng sắp rồi…” Bộc Dương Lịch Uyên nghiêng đầu nhẹ giọng trả lời.
Bộc Dương Lịch Huyễn ôm hắn, trong lòng suy tính, ‘cũng sắp rồi’ là còn bao lâu? Bên Tiết gia đã chuẩn bị xong sính lễ, không biết lúc nào thì sẽ tiến hành đại hôn?
“Huynh đang nghĩ gì thế?” Bộc Dương Lịch Uyên nhận ra y có chút mất hồn, cười hỏi.
“Ta đang nghĩ con chúng ta sẽ như thế nào?” Bộc Dương Lịch Huyễn vừa nghĩ, lời nói dối cũng rất tự nhiên. Nói xong, nhẹ nâng lọn tóc của Bộc Dương Lịch Uyên lên, nhẹ nhàng vuốt ve. “Lúc nhỏ chính là mùi hương này, đến giờ vẫn không thay đổi…” Y cười cảm thán, cố gắng không để cho đối phương nhìn ra tâm tư của mình.
“Thật sao?” Bộc Dương Lịch Uyên thấy y nhắc tới chuyện lúc nhỏ, trong lòng liền cảm thấy ấm áp.
“Còn nhớ đệ và Thường Giai lúc nào cũng bắt ta phải dẫn đi chơi.” Nhắc lại chuyện cũ, khóe môi Bộc Dương Lịch Huyễn khẽ nhếch thành nụ cười rạng rỡ, chân thành. “Đệ là bướng bỉnh nhất. Được Phụ hoàng cưng chiều, người khác lại luôn gọi đệ là Thường Viện, khiến khắp trong ngoài cung đều thắc mắc phải chăng có một Nhị công chúa.”
Ánh mắt Bộc Dương Lịch Uyên lấp lánh, sáng ngời từng cảnh tượng chơi đùa tuyệt với lúc nhỏ của mình và huynh đệ trong Hoàng thất.
Bộc Dương Lịch Huyễn nhẹ nâng cằm hắn lên, thở dài: “Cũng không biết tại sao các huynh đệ tỷ muội lại rất thích đệ, khác hẳn với những người khác.”
“Vậy đệ không thích nhị ca sao?” Bộc Dương Lịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-hoa-nhu-si/2119328/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.