Edit: Dạ Nguyệt
Beta: Chờ ~ ~ ~
Tiết Thừa Viễn đến hội quán Nguyên Tây, lên lầu hai, vừa đẩy cửa lại thấy một màn không tưởng được.
“Thế chất, ngươi đã đến rồi, mau tới gặp qua Công Lương đại nhân”. Hứa Trung Lĩnh đang nói chuyện liền đứng dậy hô.
Mà ở đối diện, Công Lương Phi Tuân không chút sứt mẻ ngồi ở trước bàn, ngay cả nhìn Tiết Thừa Viễn cũng chưa nhìn qua, chỉ nâng chén uống trà.
Nguyên lai hắn đã từ biên cảnh trở lại. Sợ sẽ là lại có chuyện đi.
Gặp qua Công Lương đại nhân? Tiết Thừa Viễn thật sự là không hưng trí, hôm nay gặp hắn ở nơi này, chỉ sợ….
“Chính Công hôm nay tìm ta có chuyện gì sao?” Tiết Thừa Viễn gượng cười, hành lễ thở dài nói.
“Không có việc gì, chính là tìm ngươi đến ôn chuyện mà thôi” Hứa Trung Lĩnh xem hai người này không để đối phương vào mắt như thế, có chút xấu hổ, cười làm lành, kéo tay Tiết Thừa Viễn để y ngồi trước bàn.
“Ôn chuyện?” Tiết Thừa Viễn nắm tay ho nhẹ một tiếng, đạm đạm cười, đối Công Lương Phi Tuân ở đối diện nói: “Trước mặt Công Lương đại nhân ôn chuyện, chỉ sợ sẽ vô cớ rước lấy phiền toái”.
Công Lương Phi Tuân không nói gì, chỉ cầm chén nhấm trà. Tiết Thừa Viễn thấy trên cổ tay cầm chén trà của Công Lương Phi Tuân quấn một dãy lụa trắng thật dày, có lẽ trong lúc chấp hành nhiệm vụ đã bị thương.
Đừng nói là gọi ta tới vì hắn chẩn bệnh???
“Nguyên thần y, nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-hoa-nhu-si/2119298/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.