Trải qua khẩn trương chuẩn bị, rất nhanh, đội quân đi Nguyên Tây do Tùy Hành Khiêm thống lĩnh đã chuẩn bị xong, tùy thời đợi lệnh xuất chinh.
Tiết Thừa Viễn trong vòng vài ngày đã dàn xếp tốt trong phủ từ trên xuống dưới. Đảo mắt thời gian qua thật nhanh, y rời đi Nguyên Tây đã gần 7 năm, lần này hộ tống quân đội Thiên Vân phải quay về cố thổ, nói thật, trong lòng y vẫn có chút không thoải mái.
Dù sao, trên người y đang chảy huyết mạch của Bộc Dương gia, đệ tử hoàng thất đều cùng một loại kiêu ngạo giống nhau. Chẳng qua, cảnh ngộ mấy năm nay làm cho y chỉ có thể đem phần kiêu ngạo này giấu đi.
Phương Ninh kinh thành trong vòng tranh đấu ngôi vị hoàng đế huyết tinh tàn nhẫn, đã mang đi thứ gọi là “nhà” tốt đẹp trong trí nhớ của y khi còn bé.
Thời điểm y quỳ trước linh cữu phụ vương tâm khóc nhưng vô lệ, người bên ngoài nhìn vào căn bản không thể thấy được tuyệt vọng cùng đau thương.
Năm đó, y 16 tuổi.
Chỉ trong một đêm đó, tất cả trở thành quá khứ xa vời. Càng thật đáng buồn là, y xuất thân hoàng thất lại ngay thời khắc lựa chọn quyền lợi cũng bị vô tình tước đoạt.
Nếu y không là thế tử hoàng thất chí khí hào hùng, cũng không mang địa vị thân phận có thể thực hiện khát vọng to lớn của bản thân, lúc đó theo thiên thương đến địa ngục bất quá chỉ là sớm chiều cách nhau, hết thảy đều theo phụ vương bị giết thảm mà thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-hoa-nhu-si/2119273/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.