"Tít... Tít... Tít..."
Một bóng đêm lạnh lẽo cùng tiếng khóc than, từng âm thanh lo lắng hay quát tháo vang lên bên tai, cơ thể nặng nề lại trầm trọng, một bàn tay lạ ấm áp như gần như xa truyền hơi ấm tới bàn tay ta
Ta cố hết sức mở mắt ra, cố nhìn rõ mọi thứ, ta thấy một bầu trời đầu nắng và gió, gốc cây ngọn cỏ hết sức xinh đẹp.
Ngay cả dáng vẻ bản thân cũng thay đổi, không phải bàn tay đang chuyền dịch mà là bàn tay của thiếu niên trẻ chưa trải qua vất vả làm lụng.
Ta nhìn thời gian trên điện thoại rồi chạy vội vã xuống khỏi lớp học, bắt gặp người mà ta từng bỏ lỡ cả một đời, như một giấc mộng, ta run nhẹ tỏ tình với đối phương "Tôi thích cậu, làm người yêu tớ được không? Bỏ lỡ cậu cả 1 đời là hối hận của tớ".
Thiếu niên có dáng dấp thanh tú ngập tràn thanh xuân ngơ ngác, sau đó gật đầu "Được".
......................
Sau khi kết hôn với Giản Diệp, Thẩm Nguyệt Hy đã nhận ra gì đó, y yên bình êm ả trôi qua với hắn cả 1 đời, nhưng ngày hôm đó lúc hắn qua đời, y nhận ra độ hảo cảm là 70, chỉ là bạn, chỉ là bạn nhưng lại đồng hành cả đời.
Vì vậy y đã nói chuyện với Thế Giới Thần về việc tái thiết lập lại thế giới, y lưu lại ký ức của Giản Diệp như một hình thức trả thù.
Thẩm Nguyệt Hy cầm quyển sách về ghi chép án mạng trên tay, lưng tựa vào cột trường, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-han/3310711/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.