Chương trước
Chương sau
Bên dưới 4 đài tỷ thí bây giờ chỉ có một đài, nhưng là rất rộng dành cho 2 người cuối cùng. Khá nhiều người tới để xem. Nhóm cấp trên ung dung tới muộn.

Thẩm Nguyệt Hy uống qua ba tuần trà, hơn hai khắc thì 3 vị sư thúc ung dung tới chậm.

Thương Cẩn uống trà đến chán, bữa chịu được ở Tàng Tuyết Phong là do trà ngon, nay trà cũng ngon nhưng không bằng xưa, phải xin trà mới được, chưa mở miệng thì đồ đệ yêu dấu đã đưa mấy gói trà.

Thương Cẩn dùng ánh mắt lấp lánh nhìn y, sau đó mỉm cười ôn hòa "Cảm ơn A Hy".

Linh An Hương nhìn 2 túi trà được đặt qua, mọi người đều có 2 túi trà, họ nhận lấy rồi thôi, Thương Cẩn cầm 3 túi trà cảm thấy vui vẻ hơn nhiều.

Mọi người đi lên, đại hội bắt đầu, 2 người đứng đầu đi lên trên.

Lăng Cửu Tư và Diệp Hàn Yên nhìn nhau một cách lạnh lùng. Lăng Cửu Tư nhìn vị mỹ nhân trước mặt, thật muốn công lược.

Linh An Hương nói nhỏ "A Hy, Hàn Yên khá ngoan đấy, đệ muốn nhận không?". Thẩm Nguyệt Hy khẽ nói "Không đâu, đệ chọn ra người nào muốn nhận rồi".

Thương Cẩn hơi ngạc nhiên nhìn qua "Vậy a, vậy ta phải cố trông chờ rồi". Y khẽ cười nhẹ.

Trận đấu bắt đầu, y lười biếng, tay xoay ngọc sáo, y rũ mi xuống, an an tĩnh tĩnh nhìn qua bên dưới đánh nhau.

Chiêu thức của cái đệ tử kia quá mức màu mè, hệt như chim công khoe đuôi vậy, nhàm chán vô cùng.

Diệp Hàn Yên là hạt giống tốt, tu vi 2 người kia là luyện khi tầng 3. Có vẻ 16, 17 tuổi gì đó. Cũng tài đấy, nhưng vượt qua là do tuổi tác.

Thẩm Nguyệt Hy thấy đám bánh trôi nhỏ 12, 13 tuổi đứng xem, vài nhóc là 6 đến 9 tuổi cũng có. Chậc.

Y lướt qua 2 đồ đệ, sau đó rũ mi xuống, y thu chính là người có duyên, thu y sư và khí giới, chỉ cần có ưa thích, y sẽ cố dạy dỗ.

Nhìn 2 cái người kia đánh một hồi, y rũ mi, cảm thấy trên người của Lăng Cửu Tư có dị động, năng lượng rất lạ, y cảm thấy bài xích vô cùng.

Vốn dĩ là Lăng Cửu Tư bị đàn áp bởi Diệp Hàn Y, nhưng giờ lại đổi thành ngược lại. Diệp Hàn Y bị áp chế, kiếm văng ra, tay bị thương.

Nhưng thắng bại ở rơi khỏi lôi đài. Hai bên đánh nhau một hồi, Diệp Hàn Y ngã xuống lôi đài, vết thương trên người cô ấy biến mất, dù sao có trận pháp bố trí, cho nên chỉ bị thương khi trên đài, xuống đài liền khôi phục.

Trận kết thúc, mọi người ngây ra. Tam sư thúc khẽ cau mày "Đứa nhỏ họ Lăng kia có thủ đoạn".

Linh An Hương khoanh tay, xiêm y đỏ rực như lửa theo động tác của nàng càng kiều diễm "Ta không thích cậu ta, tàn độc, ai thu thì thu đi".

Cả đoàn trầm mặc. Thương Cẩn nói "Để đồ đệ ta thu đi".

Thương Cẩn truyền tin cho Ôn Nam Hướng thu nhập đồ đối phương, Ôn Nam Hướng ngạc nhiên rồi đồng ý, quán quân của Cơ Tuyên đại hội có vai trò cao, là hạt giống tốt, việc thu nhận làm đệ tử sẽ củng cố địa vị. Ôn Nam Hướng chắp tay biểu thị đã hiểu, cậu ta cúi đầu, che đi nụ cười trên môi.

Mọi người di chuyển về đại điện Chính Uyên rộng lớn.

Tông chủ đứng trên, 4 vị trưởng lão ngồi trên, Thẩm Nguyệt Hy đứng chung với Trần Lăng Diên và Ôn Nam Hướng.

Thẩm Nguyệt Hy nhìn hoa trên tay, phát hoa nhận người à. Ồ, hoa linh lung nè, đáng yêu thế.

3 vị trí đầu đi lên, 2 nam một nữ.

Thương Cẩn nói "Chúc mừng ngươi Lăng Cửu Tư đạt quán quân đại hội Cơ Tuyên, phần thưởng sẽ là 10 viên linh thạch thượng phẩm, còn về chọn sư phụ, sẽ là do ta quyết định chứ không phải tự chọn".

Lăng Cửu Tư ngơ ra, hả , cái gì, không cho chọn thì làm sao công lược. Thương Cẩn khẽ tỏ ra uy áp, Lăng Cửu Tư khinh bỉ nhưng cúi đầu "Đa tạ tông chủ".

Thương Cẩn nói "Sư phụ của Lăng Cửu Tư sẽ là tam đồ đệ của ta, Ôn Nam Hướng đảm nhiệm".

Ôn Nam Hướng bước ra, khẽ thi lễ "Tạ tông chủ".

Lăng Cửu Tư nhìn nam nhân như ngọc này, lòng thấy ghét, đang định mở miệng thì Thương Cẩn ngắt lời.



"Sau này tông chủ sẽ do đại đệ tử ta Trần Lăng Diên đảm nhiệm, Ôn Nam Hướng sẽ là một trong 4 vị trưởng lão nên không cần lo lắng".

Lăng Cửu Tư cúi đầu "Đồ đệ đã biết".

Sau đó là ký khế ước sư đồ xong xuôi. Tới lão nhị. Diệp Hàn Y được tự chọn, nàng chọn Thẩm Nguyệt Hy.

Thẩm Nguyệt Hy: "..." ?

Y khẽ nói "Xin lỗi, ta bất tài, cô nương nhận người khác đi".

Diệp Hàn Y: "...".

Thẩm Nguyệt Hy: "..." .

Linh An Hương lên tiếng giải vây "Hàn Y chi bằng qua chỗ ta, Linh Ngọc Phong rất thích hợp để tu luyện, nếu kiếm thuật không biết có thể hỏi đồ đệ của Lam Thủy Tiên Quân, không sao đâu".

Diệp Hàn Y gật đầu "Vâng sư tôn".

Linh An Hương đi ký khế ước sư đồ xong, lão tam Yến Tử Cảnh chọn ngũ trưởng lão.

Sau đó tới trong top 20, trừ 3 vị đầu đều tới. Thẩm Nguyệt Hy ra hiệu bảo bánh bao nhà mình có thể nhận đệ tử, khó quá thì sư tôn dạy.

Minh Ngự: "!" Nha, sư tôn thật tốt.

Ai muốn nhận thì đi nhận. Thẩm Nguyệt Hy đứng yên nghịch hoa. Minh Ngự đi nhận 1 tiểu đệ đệ, sau đó lúng túng "Sư tôn ơi, con không biết kết trận".

Thẩm sư tôn đi qua, vẽ qua trận cho đồ đệ, sau đó để Minh Ngự ký với đồ đệ. Minh Ngự vui vẻ cười "Cảm ơn sư tôn nha".

Thẩm Nguyệt Hy gật đầu rồi về lại, qua tới top 50, y mới đi tới đưa hoa cho 2 người, 1 thiếu niên tầm 12 tuổi và một nhóc tầm 9 tuổi, hai bé ngơ ra. Y khẽ hỏi "Không muốn?".

Hai bé lắc đầu lập tức nói "Dạ muốn, cảm ơn sư tôn".

Ký xong khế ước sư đồ, 2 bánh bao nhỏ khả ái đi qua, 2 bé không quá nổi bật, được tiên quân thu làm đệ tử vẫn là nhiều người ghen tị. Nhất là Lăng Cửu Tư đứng sau lưng Ôn Nam Hướng.

Minh Ngự tò mò "Sư tôn sao chọn 2 đệ ấy vậy?".

Thẩm Nguyệt Hy rũ mi xuống, y khẽ nói "Dễ thương, thích hợp dạy y thuật và khí giới, không phế như con".

Minh Ngự bị đâm trúng chỗ đau mà che ngực, sau đó quay ra hỏi "Hai đệ tên gì vậy?".

Nhị sư đệ Nhiếp Tử Mặc ấp úng "Đệ gọi Nhiếp Tử Mặc". Tô Tĩnh Huyền khẽ báo tên.

Tiểu đồ đệ nhà Minh Ngự gọi Ninh Xuyên. Các vị tiên sinh thu đệ tử xong, ai không được chọn sẽ phân ra, còn sót lại trong 100 thì vào nội môn, ngoài 100 ra ngoại môn.

Thẩm Nguyệt Hy nhìn 2 bánh trôi nhỏ, y rũ mi xuống. Kết thúc thời điểm, đa số giải tán, còn lại nhóm nội bộ.

Thương Cẩn đi xuống khẽ nói "Ta hơi bất ngờ thật đó, ta tưởng đệ sẽ thu nhóm đầu cơ".

Thẩm Nguyệt Hy nhìn 3 viên bánh trôi nhỏ của nhà mình, y khẽ nói "Đệ thích vậy, dù sao đệ còn muốn truyền thừa y bát cho đồ đệ".

Thương Cẩn nói "2 nhóc kia tu vi hơi yếu, chịu hàn khí sẽ khó".

Thẩm Nguyệt Hy cười khẽ "Đệ biết bảo vệ, huynh không thu đồ đệ tiếp à?".

Thương Cẩn lắc đầu vỗ vai y, hắn khẽ cười "Không đâu, bao giờ huynh ra ngoài nhặt cho đệ tứ sư đệ, đệ định ngừng bế quan bao lâu".

Thẩm Nguyệt Hy rũ mi xuống "Tầm 15 năm, bao giờ trúc cơ xong đệ sẽ bế quan, nếu có cơ duyên thì sẽ lâu hơn, bây giờ đệ không gấp lắm, bởi đệ biết dụng tốc bất đạt".

Linh An Hương nhìn qua "A Hy này, sau này tỷ dẫn Hàn Y qua học kiếm luôn nhé".



Thẩm Nguyệt Hy ngơ chút khẽ từ chối "Đệ không giỏi kiếm thuật, tỷ thỉnh giáo sư tôn đi".

Thương Cẩn nói "A Hy tu vi cao nhưng ít đánh nhau, chi bằng để Hàn Y học kiếm với lão tam đi, dù sao thì lão tam là kiếm tu".

Tam sư thúc gật đầu, Diệp Hàn Y chắp tay "Vậy làm phiền sư thúc".

Lăng Cửu Tư nhìn qua, nhóm này nhìn hòa đồng thật...

Thẩm Nguyệt Hy bế bánh trôi nhỏ lên, hai tay hai bé, y rũ mi xuống, 2 bé ngơ luôn, mặt nhỏ đỏ bừng.

Minh Ngự bế đồ Ninh Xuyên lên "Sau này sẽ quen, đường khá dài, chúng ta đi bộ cho các con quen".

Ninh Xuyên rụt rè "A...".

Minh Ngự mỉm cười "Lúc ta đến Vân Bách, sư tổ con cũng bế ta lên núi, bây giờ tới ta bế con lên núi".

Thẩm Nguyệt Hy nhìn qua, con ngươi lam sắc khẽ cong, y cười nhẹ, mỹ nhân như hoa, 2 viên bánh trôi ngơ ngác.

Linh An Hương ghen tị khoanh tay "Sư huynh, nhìn mặt của A Hy, đệ cảm thấy nhân sinh rất đáng, không uổng phí tu luyện, đúng là trước kia sống quá uổng".

Thương Cẩn sờ cằm cẩn thận đánh giá rồi gật đầu "Lần đầu gặp đệ ấy, đệ ấy dáng vẻ 6 hay 7 tuổi, đáng yêu hơn, khó lắm mới xin được đệ ấy từ tay trưởng bối, quả nhiên là đúng, thu đệ ấy làm đệ tử là cơ duyên lớn nhất của huynh rồi".

Linh An Hương nói "Tự hào, A Hy đứng đầu bảng mỹ nhân tam giới quả nhiên không sai, mỹ nhân thứ 2 bị đồ đệ của mình đè rồi, không biết đệ ấy sẽ bị ai đè nữa".

Thẩm Nguyệt Hy định ra ngoài, y dừng chân lại "Linh trưởng lão... Ta nghe được".

Linh An Hương cười tủm tỉm "Thì có gì đâu, đệ đẹp vậy thì làm ăn được gì, không phải cũng là bế quan khổ tu à, đi đi, dẫn đồ đệ và đồ tôn về đi".

Thẩm Nguyệt Hy: "..." Không biết nói gì.

Thương Cẩn suy nghĩ rồi nói "Lỡ đâu ta ra tay thì sao?". Linh An Hương khinh bỉ "Huynh xấu như ma đòi đĩa đeo chân hạc? Người ta mà ưng huynh thì đã không đơ vậy rồi".

Thương Cẩn nhìn bóng Thẩm Nguyệt Hy đi khuất, hắn mỉm cười nhẹ nhàng, tay hơi siết chặt "Ta muốn đợi đệ ấy quay về nhà, buông bỏ chấp niệm, đợi đệ ấy từ nhỏ rồi, đợi thêm mấy vạn năm thì sao".

Linh An Hương đi ra "Rốt cuộc nhà A Hy ở đâu vậy, nghe nói là phương Nam".

Thương Cẩn lắc đầu nghĩ đến hình ảnh tiểu hài tử 6 tuổi trong mắt có nỗi buồn man mác cùng quyết tâm muốn về nhà thì khẽ buồn "Ta không biết, từ khi gặp đệ ấy, đệ ấy chẳng còn nhà nữa rồi, nhưng ta tin đệ ấy nhất định có thể về nhà".

......................

Tiểu kịch trường.

Thẩm sư tôn điểm danh bánh trôi nhỏ.

Bánh trôi thứ nhất Minh Ngự 29 tuổi, tự Hoài Nguyên, có một bánh trôi nhỏ gọi Ninh Xuyên.

Bánh trôi thứ hai Nhiếp Tử Mặc 13 tuổi.

Bánh trôi nhỏ thứ 3 Tô Tĩnh Huyền 9 tuổi.

Bánh trôi nhỏ thứ 4 thút thít khóc trong lòng sư tôn, bé nức nở ôm sư tôn "Sư tôn, bao giờ người mới nhận con vậy QAQ".

Thẩm sư tôn sờ bánh trôi nhỏ, khẽ lên tiếng "Bây giờ con chưa ra đời, đợi vi sư nhé".

Bánh trôi nhỏ thứ 4 tức nở ôm sư tôn, bé dùng ánh mắt đáng yêu ngập nước mắt nhìn sư tôn "Sư tôn...".

Thẩm sư tôn bị sự đáng yêu đánh bại, y mềm lòng sờ đầu đồ đệ "Đợi vị sư dạy tốt mấy sư huynh của con rồi vi sư đón con về nhà".

Thẩm sư tôn có niềm vui nhỏ là dưỡng bánh trôi thành bánh bao! Vỗ béo đệ tử mới là chân lý.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.