Sau lần chia lớp ở lớp 11, Thẩm An Đồ và Tạ Đạc không thể cùng nhau chơi bóng được nữa vì tiết thể dục của hai người không cùng một lúc. Tiết thể dục của Tạ Đạc là tiết đầu tiên của buổi chiều, tiết thể dục lớp Thẩm An Đồ lại là tiết thứ hai buổi chiều, bọn họ thường gặp giau giữa giờ nghỉ hai tiết.
Tạ Đạc mặc đồng phục chơi bóng, xung quanh sẽ là đám học sinh nam cao lớn ban tự nhiên, mọi người vừa cười vừa nói đi từ sân bóng về.
Nhìn thấy cảnh này nhiều lần khiến Thẩm An Đồ không vui trong lòng chút nào, nói thẳng ra là ghen. Nhưng cậu không nói với Tạ Đạc mà chỉ lén lút nghĩ vậy thôi.
Thế là đến cuối tuần, sau khi tiết thể dục của lớp Tạ Đạc kết thúc, anh và một nhóm nam sinh đi đến tòa nhà dạy học, đang đi thì thấy nhóm học sinh ban Văn trên đường đi học thể dục.
Đi chính giữa là Thẩm An Đồ, người cao chân dài phong lưu tiêu sái, bên cạnh là những nữ sinh xinh đẹp như nhau. Người thì khen Thẩm An Đồ học thuộc giỏi quá đi, người thì hỏi cậu có rảnh không vì muốn hỏi cậu đề này...
Nhìn thấy một màn này, Tạ Đạc lạnh mặt ngay tại chỗ, ánh mắt dính chặt lên người Thẩm An Đồ.
Thẩm An Đồ giả vờ như không thấy, thoải mái đi đến tiết thể dục.
Ngày hôm sau đi học, miệng Thẩm An Đồ hơi sưng, bạn cùng bàn quan tâm, hỏi cậu bị sao thế. Cậu nói rằng đi đường đụng phải cây.
2. Đọc thơ
Trường học tổ chức chương trình cuối năm, sẽ có các màn biểu diễn của học sinh. Thẩm An Đồ được chọn để tham gia tiết mục đọc thơ.
Chương trình chạy được một nửa thì không khí bắt đầu lắng dần. Mọi người thấy tiết mục là đọc thơ thì không hào hứng lắm, một vài học sinh còn nằm dài ra, mãi cho đến khi Thẩm An Đồ cất tiếng trên sân khấu.
Hai ngày trước cậu bị cảm lạnh nên giọng mũi rất nặng. Giọng cậu vốn trong trẻo, bởi bị cảm mạo mà âm thanh lại thở nên trầm khàn, nghe còn có chút nghẹn ngào khiến tim người nghe ngứa ngáy.
Ngay khi cậu vừa cất tiếng, đám học sinh vừa buồn ngủ ngất kia đột nhiên tràn đầy năng lượng trở lại. Tất cả mọi người đều hỏi tên Thẩm An Đồ, hỏi xem cậu có đối tượng chưa, có nên theo đuổi hay không.
Thẩm An Đồ mới đọc xong một câu, dưới khu vực ghế ngồi liền vang lên tiếng reo hò. Cậu biết những tiếng vỗ tay kia là dành cho mình nên nụ cười trên sân khấu ngày càng ngọt ngào.
Tạ Đạc ngồi dưới xem, ngoài mặt thì bình tĩnh yên lặng nhưng sâu bên trong đã biến thành cái tủ lạnh hoạt động hết công suất, người trong bán kính một mét sẽ bị đông cứng chết. Chu Minh Huy cũng không dám ngồi cạnh anh.
Đêm đó, Thẩm An Đồ bị bắt ép dùng chất giọng gợi cảm kia đọc rất nhiều thứ bậy bạ.
3. Sự thật hoặc thử thách
Sau kỳ thi đại học, Chu Minh Huy hẹn bạn cùng lớp ăn một bữa tiệc chia tay, sau khi ăn uống no say họ bắt đầu chơi Sự thật hay Thử thách.
Một vỏ chai rượu đắt tiền được đặt trên bàn, cổ chai xoay đến ai thì người đó được đưa ra yêu cầu với người trên bàn. Nếu người được chọn này không chọn nói thật hoặc không làm được thử thách thì sẽ phải uống.
Để "tránh hiềm nghi", Thẩm An Đồ chọn ngồi cách khá xa vị trí đối diện Tạ Đạc.
Lúc mới chơi, mọi người chơi khá an toàn, chỉ toàn hỏi những câu kiểu: điều xấu hổ nhất cậu từng làm là gì, ghét giáo viên nào nhất, vân vân.
Cổ chai nhanh chóng quay về hướng Thẩm An Đồ, lúc sắp chỉ về phía cậu thì lại lệch chút xíu, chỉ sang hướng nam sinh ngồi sát đó, là Tào Uy. Tào Uy có mối quan hệ khá tốt với Thẩm An Đồ nên cậu lấy cùi chỏ chọc chọc cậu ta, thì thầm: "Hỏi Tạ Đạc..."
Những người khác không nghe được Thẩm An Đồ nói gì, chỉ thấy vẻ mặt cậu hiện lên sự xấu xa trong khi mắt Tào Uy mở trừng thật lớn, nghe xong thì bật cười. Cậu ta hỏi Tạ Đạc: "Sự thật hay thử thách?"
Cuối cùng cũng có người xuống tay với Tạ Đạc, những người xung quanh rửa mắt đón chờ.
Tạ Đạc nhìn chằm chằm Thẩm An Đồ ở đối diện: "Sự thật."
Tào Uy nín cười: "Càng tốt, xin hỏi ở đây có người cậu thích không?"
"Hm..."
Tất cả mọi người bắt đầu trở nên ồn ào, ở chỗ ngồi của mấy cô gái, họ đang đỏ bừng mặt chờ nghe đáp án của Tạ Đạc.
Tạ Đạc không chớp mắt đã nói: "Có"
"Aaaa!!!!!"
Ai cũng không ngờ câu trả lời có thể táo bạo như thế, tiếng hét chói tai sắp làm thủng cả trần nhà, trên mặt mọi người viết đầy hai chữ "hóng hớt" cực to, chỉ có mặt Chu Minh Huy trông hơi kỳ.
Thẩm An Đồ miễn cưỡng dựa vào ghế, ánh mắt đánh giá Tạ Đạc, cậu liếm khóe miệng, dùng ánh mắt đùa giỡn anh với khoảng cách nửa căn phòng.
Tạ Đạc cho cậu nhìn chán chê sau đó dùng khẩu hình nói: "Chờ đó."
Thẩm An Đồ giả vờ không thấy.
Có Tào Uy mở pass, những người sau bắt đầu tiếp tục xuống tay với Tạ Đạc. Khi cổ chai chuyển đến bạn học tiếp theo, cậu ta hỏi Tạ Đạc ngay lập tức: "Người cậu thích tên gì?"
Lần này Tạ Đạc do dự một lúc, không trả lời mà chọn uống.
Thẩm An Đồ ngồi bên cạnh nói: "Cậu hỏi thế sao mà được, cậu ấy không nói đâu."
Bạn học kia lập tức đáp ngay: "Vậy phải hỏi thế nào?"
Hai mắt hoa đào của Thẩm An Đồ cong thành hình trăng non, trông hệt một chú hồ ly xảo quyệt: "Hỏi cậu ấy thích người tóc ngắn hay tóc dài."
Đám bạn học nhao nhao lên, nói là hiểu rồi.
Chu Minh Huy nhìn trái nhìn phải, miệng muốn nói gì đó nhưng lại thôi, cuối cùng vẫn cắm đầu vào uống rượu. Bên cạnh có người hỏi sao hắn không chơi thì nhận được câu trả lời là mình còn muốn sống thêm hai năm.
Hầu như cứ chai chỉ đến ai là người đó hỏi Tạ Đạc. Cuối cùng họ đều biết được người Tạ Đạc thích tóc ngắn, cao, da trắng, mắt to.
Bầu không khí trong phòng riêng như nóng lên, Thẩm An Đồ cực kì vui, những người trên bàn ồn ào khen cậu giỏi thật đấy.
Dựa theo phương thức loại trừ, ở đây có hai nữ sinh hợp với tiêu chuẩn của Tạ Đạc, mọi người chỉ cần hỏi thêm một câu nữa là có thể có đáp án. Đúng lúc này miệng chai lại quay đến hướng Tạ Đạc.
Gian phòng trở nên yên tĩnh trong một nốt nhạc, mọi người biết Tạ Đạc bắt đầu muốn báo thù rồi.
Thẩm An Đồ run rẩy cả lưng, đang định lấy cớ đi vệ sinh để chuồn êm thì nghe giọng nói trầm thấp của Tạ Đạc: "Thẩm Lẫm, sự thật hay thử thách chọn đi."
Thẩm An Đồ: "... Sự thật."
Tạ Đạc cười: "Xin hỏi, ở đây có người em thích không?"
Anh dùng y nguyên câu hỏi của Thẩm An Đồ dùng cho cậu.
Đám người hóng chuyện bùng cháy mãnh liệt hơn, một lát sau Thẩm An Đồ đáp: "Có."
"Trời ơi sao vậy, người mà trai đẹp ban Văn Lý thích đều ở phòng này với chúng ta sao?"
Đám người sôi trào, cổ vũ hò hét không ngừng. Mục tiêu của mọi người lập tức chuyển từ Tạ Đạc sang Thẩm An Đồ.
Phong thủy luân chuyển, vừa nãy Thẩm An Đồ còn đào hố cho Tạ Đạc, giờ lại rơi hết xuống đầu cậu. Sau đó đám người này cũng hỏi ra được người Thẩm An Đồ thích cũng có tóc ngắn và cao. Sau đó càng hỏi Thẩm An Đồ càng không nói nên bị đám người này chuốc không ít rượu.
Vận may của Thẩm An Đồ không hề tốt vào tối nay, mọi người sắp chơi đến một tiếng rồi mà cổ chai vẫn chưa một lần quay đến trước mặt cậu.
Lượt cuối, cuối cùng cậu cũng được nữ thần may mắn nhìn thấy. Đến lượt mình được hỏi thì Thẩm An Đồ đã không tỉnh táo lắm rồi. Hơi rượu bốc lên rất nóng nên cậu phải tháo hai chiếc cúc áo ra, phát hiện Tạ Đạc đang nhìn thì cởi cả khuy thứ ba.
Cậu cười hỏi Tạ Đạc: "Giám đốc Tạ muốn sự thật hay thử thách?"
Lần này Tạ Đạc chọn thử thách.
Mọi người hơi thất vọng nhưng câu nói tiếp theo của Thẩm An Đồ đã khiến mọi người trở lên điên cuồng.
"Hôn người anh thích một cái đi."
Tất cả mọi người đều phấn khích vỗ tay nói hay lắm, hai nữ sinh phù hợp với tiêu chuẩn của Tạ Đạc lúc nãy giờ đang hồi hộp chờ phản ứng của anh.
Yêu cầu này rất quá đáng, không ai nghĩ rằng Tạ Đạc sẽ đồng ý, chắc chắn sẽ phải uống rồi. Thế nhưng Tạ Đạc lại đứng lên, chân bắt đầu bước nhưng lại không đi về hướng mấy nữ kia mà đi về chỗ Tào Uy và Thẩm An Đồ.
"Xong rồi ăn đòn rồi!"
Tất cả mọi người đều cả thấy Tạ Đạc tức giận thật rồi. Thậm chí Tào Uy còn định đứng lên khuyên Tạ Đạc đừng manh động nhưng Tạ Đạc chỉ lách qua cậu ta đi đến trước mặt Thẩm An Đồ. Trước mặt tất cả mọi người đứng đó, anh chống tay lên thành ghế, tay còn lại ôm lấy cổ cậu rồi mạnh mẽ hôn xuống.
"Á đùuuuu!"
"Hahahaha thế này cũng ít có ác!"
Mọi người đều điên luôn, tất cả mọi người đều cảm thấy chiêu này của Tạ Đạc đủ độc. Thẩm An Đồ không nói rõ ràng, trước đó cũng nói là thích thế nào. Cứ như vậy Tạ Đạc cũng không bị bại lộ người yêu nhỏ, lại còn trả thù được Thẩm An Đồ, đúng là một mũi tên trúng hai con chim.
Bây giờ mọi người đều chờ phản ứng của Thẩm An Đồ, dù sao Tạ Đạc cũng không hôn làm dáng mà hôn thẳng lên miệng cậu những mười giây.
Lúc Tạ Đạc buông Thẩm An Đồ ra, mắt cậu ướt át đỏ bừng, không biết là có giận hay không nhưng khá giống muốn đấm Tạ Đạc ngay lập tức.
Nhưng...
"Anh làm gì thế? Hôn mạnh như vậy đập vào môi em đau quá."
Mọi người: ???
Tạ Đạc không cho mọi người kịp phản ứng, anh đỡ Thẩm An Đồ lên rồi để lại một câu: "Em ấy uống say rồi, tôi dẫn em ấy đi trước." Nói rồi bê người ta đi.
Mọi người trên bàn cơm cười ngất, Tào Uy còn chạy với theo, trêu chọc nói: "Thẩm Lẫm ơi nhớ bảo vệ chính mình nha, không chịu được thì nhớ gọi cho anh trai, anh trai tới cứu cậu hahaha!"
Nói xong thì quay lại phòng riêng, cậu ta bắt gặp ánh mắt thương hại của Chu Minh Huy.
Tào Uy: "Làm gì nhìn tôi như thế?"
Chu Minh Huy: "Không có gì, tối nay cậu tranh thủ ăn uống nhiều một tí."
--------------------------
June: Hôm qua đi check raw để luồn H thì phát hiện tác giả có thêm 1 chương ngoại truyện cho ebe với anh người iu to hehe.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]