Chương trước
Chương sau
Biên tập: Red Tea

Chỉnh sửa: June┃Đọc kiểm: Zừaaa

​Hôm nay Thẩm An Đồ thức dậy rất sớm, hai ngày trước cậu cuối cùng cũng từ chức ở Cẩm Thành, hôm nay có một vài công việc quan trọng cần giải quyết, nếu làm sớm thì trong một buổi sáng sẽ xong.

Tạ Đạc vẫn đang ngủ, Thẩm An Đồ nhanh nhẹn hôn lên trán anh rồi rời khỏi giường, đi vào bếp chuẩn bị cháo cho bữa sáng, tiếp đó vào nhà vệ sinh rửa mặt.

[Cẩm nang làm vợ hiền: Nắm giữ tiết tấu sinh hoạt gia đình, làm việc nhà đâu vào đấy]

Trong lúc Thẩm An Đồ đang cởi trần và xịt keo vuốt tóc trước gương, Tạ Đạc tiến đến rồi đứng sau lưng cậu. Ánh mắt suy tư dò xét cậu từ đầu đến chân. Lúc nhìn thấy vết cắn trên vai và dấu tay quanh eo, anh không khỏi tự nhủ liệu đêm qua mình làm hơi mạnh bạo.

"Anh rửa mặt chưa? Em nấu đồ ăn sáng xong rồi đó."

Tóc Thẩm An Đồ hơi dài, rủ xuống trán thì hơi cản trở tầm nhìn. Vì thế bình thường cần ra ngoài, cậu đều vuốt chút keo để định hình.

"Ừm." Tạ Đạc dựa vào khung cửa, cụp mắt, nói bằng giọng mũi ngái ngủ: "Không phải em bảo một buổi là xong sao? Tại sao phải trang điểm đến mức này?"

Thẩm An Đồ chống tay lên thành bồn quay đầu nhìn anh, đường cong cơ thể cực kỳ quyến rũ. Cậu còn cố tình chọc Tạ Đạc: "Trang điểm đến mức nào? Chẳng qua em làm tóc chút xíu, quần áo còn chưa thay, giám đốc Tạ đừng gây sự nữa."

Tạ Đạc có cảm giác vừa yêu vừa hận với đôi môi đỏ thắm kia. Hận chỉ muốn cắn một cái, thế là anh cũng làm như vậy, khiến đôi môi đã đỏ càng thêm đỏ.

Ngồi vào bàn ăn, Thẩm An Đồ bắt đầu báo cáo lịch trình hôm nay.

"Buổi sáng em có cuộc hẹn ở Cẩm Thành, xế chiều đi chụp ảnh. Show tuyển chọn nhóm nhạc nam rốt cuộc cũng tới vòng chung kết, dù sao do một tay em gánh nên em phải đến xem một chút. Tối em không về nấu cơm kịp, hai tụi mình có thể ăn bên ngoài."

[Cẩm nang làm vợ hiền: Chủ động nói ra mọi kế hoạch, tạo cảm giác an toàn tuyệt đối cho bạn đời]

Tạ Đạc không muốn bàn về nhóm nhạc nam tuyển chọn kia nên đã đổi chủ đề: "Vậy An Đạc của em thì sao?"

Ban đầu An Đạc có cái tên tiếng Anh rất ngầu, sau này bị Thẩm An Đồ đổi thành "Công ty đầu tư mạo hiểm An Đạc". Cách đây khá lâu, Thẩm An Đồ có nhờ Ngu Khả Nghiên đứng tên mở một công ty đầu tư mạo hiểm. Họ giao ước sau khi Thẩm An Đồ rời Cẩm Thành thì sẽ chuyển giao công ty lại cho cậu. Dựa vào cách nói của Thẩm An Đồ thì đây chính là "mùa xuân thứ hai" của sự nghiệp.

Thẩm An Đồ đắc ý nói: "Thủ tục bàn giao xong xuôi rồi, bây giờ em là sếp còn anh là vợ sếp."

Thế là vào ngày đầu tiên nhậm chức, "vợ sếp" liền chỉ vào mũi sếp đe dọa: "Nếu anh thấy trai trẻ nào bám lấy em..."

"Không thể nào, không bao giờ có chuyện đó."

Thủ tục bàn giao vào buổi sáng tại Cẩm Thành diễn ra rất suôn sẻ. Đối với việc từ chức của Thẩm An Đồ, các nhân viên biểu hiện cực kỳ không nỡ, đặc biệt là dàn nhân viên nữ.

Buổi chiều quay show tuyển chọn cũng thuận lợi không kém. Thẩm An Đồ sớm đã liên hệ với mấy thiếu niên tiềm năng để ký hợp đồng, đồng thời chào hỏi Trình Nhất. Mặc dù Thẩm Minh Phi không xứng với chức ông chủ nhưng tiếng tăm sếp lớn của Thẩm An Đồ lại khá tốt trong giới nghệ sĩ, kể cả Trình Nhất có rời khỏi công ty giải trí Bắc Thần thì vẫn phải gửi thiệp mời cho Thẩm An Đồ, mời cậu đến liên hoan với ê-kip chương trình vào buổi tối.

Thực ra vừa nãy đạo diễn đã mời một lần song Thẩm An Đồ lại uyển chuyển từ chối. Tuy nhiên khi Trình Nhất mời cậu không từ chối ngay, chỉ bảo phải cân nhắc thời gian. Trình Nhất biết cậu bề bộn nhiều việc nên không ép buộc.

Sau khi chia tay với Trình Nhất, Thẩm An Đồ lập tức gọi điện cho Tạ Văn Hiên: "Tối nay anh muốn đi ăn với anh họ cậu nên không đi được. Em muốn thay anh đi không?"

"Có có!" Tạ Văn Hiên hét qua điện thoại.

"Anh thấy khách sạn tổ chức tiệc mừng không xa nhà hàng tụi anh định đi tối nay lắm. Đến lúc đó anh cho em quá giang một đoạn nhé?"

"Vâng vâng vâng! Anh dâu mãi đỉnh!"

Thẩm An Đồ thấy thời gian không còn bao nhiêu bèn lái xe đến Bắc Thần đón Tạ Văn Hiên, sau đó đến dưới cao ốc trụ sở tập đoàn Thụy Càn chờ chốc lát rồi đón Tạ Đạc.

Tạ Đạc vừa ngồi xuống ghế lái phụ thì trông thấy Tạ Văn Hiên ngồi phía sau. Anh nhíu mày: "Sao em lại ở đây?"

Tạ Văn Hiên oan ức: "Em chỉ đi ké xe thôi chứ có đi ăn với hai anh đâu."

Tạ Đạc liếc hắn qua kính chiếu hậu: "Thế em được anh cho phép ngồi xe anh chưa?"

Tạ Văn Hiên nhỏ giọng BB: "Rõ ràng đây là xe của anh dâu..."

Tạ Đạc: "Em đi xuống."

Thẩm An Đồ nhịn cười hòa giải: "Thôi anh đừng trách cậu ấy. Là em bảo cho cậu ấy quá giang một đoạn, tại em không đến tiệc ăn mừng của ê-kíp chương trình được nên mới nhờ cậu ấy đi hộ, hơn nữa có thể nhân cơ hội tiếp xúc với Trình Nhất. Tạ Văn Hiên, anh dầu chỉ có thể giúp em tới đây thôi."

"Hu hu hu, em cảm ơn anh dâu."

[Cẩm nang làm vợ hiền: Duy trì gia đình hòa thuận, chú ý quá trình trưởng thành của con cái, tạo cơ hội phát triển cho con]

Nhà hàng mà Tạ Đạc và Thẩm An Đồ đến ăn là một nhà hàng kiểu Pháp, hương vị cũng được nhưng Thẩm An Đồ cảm giác nó không hợp khẩu vị Tạ Đạc lắm, bởi vì cậu thấy anh cứ thất thần mãi thôi.

Lúc về là Tạ Đạc lái xe, vừa nãy khi dùng bữa Thẩm An Đồ có uống chút rượu, uống không nhiều lắm nhưng đủ để cậu giả vờ say khướt.

"Là do đồ ăn không ngon hay do em không đẹp? Sao vừa rồi anh cứ thất thần suốt thế? Đừng bảo anh nuôi thú cưng bên ngoài nhé?"

Thẩm An Đồ và Tạ Đạc mười ngón tay đan xen. Ngón út của cậu hư hỏng cọ vào lòng bàn tay Tạ Đạc. Bầu không khí trong xe tràn ngập hương vang đỏ nhàn nhạt.

Tạ Đạc nắm chặt tay, khống chế bàn tay đang quấy rối: "Đừng nhúc nhích, về nhà cho em biết."

Thẩm An Đồ đột nhiên kích động: "Anh chuẩn bị bất ngờ cho em hả?"

Tạ Đạc không nói chuyện, chỉ vội vàng liếc nhìn cậu, sau đó nở một nụ cười sâu xa.

Vì bất ngờ này mà Thẩm An Đồ không làm phiền Tạ Đạc nữa, ngoan ngoãn ngồi yên trên ghế lái phụ. Cậu theo Tạ Đạc vào nhà, thấy hàng chuyển phát nhanh trên bàn trà trong phòng khách, thế là đắc ý mở hàng với Tạ Đạc.

"Đây là gì vậy?"

Nụ cười trên mặt Thẩm An Đồ dần biến mất. Cậu không biến sắc nhìn chằm chằm Tạ Đạc hai giây, đến giây thứ ba bắt đầu co giò chạy lên lầu, kết quả giây thứ năm đã bị Tạ Đạc bắt được ngay cầu thang.

"Anh là cái đồ dối trá! Đờ mờ anh Tạ Đạc tên xảo trá này! Đó đâu phải bất ngờ! Đồ chó này!"

Thẩm An Đồ thẹn quá hóa giận: "Em không mặc, em không mặc! Một thằng đàn ông mà đi mặc đồ con gái, xấu khiếp! Anh đam mê cái gì không biết! Đầu tiên là trang phục hầu gái, giờ là đồng phục JK, sao anh không trực tiếp C* luôn đi?"

Tạ Đạc sẽ không nói cho Thẩm An Đồ rằng nữ trang chỉ là phụ, thật ra biểu cảm xấu hổ giận dữ muốn chết khi mặc đồ nữ trang của Thẩm An Đồ mới là thứ khiến anh hưng phấn.

Thẩm An Đồ quá bạo dạn, thỉnh thoảng sẽ khiến Tạ Đạc không cảm thấy an toàn. Nhưng lúc mặc nữ trang thì khác, Thẩm An Đồ bình thường tư thế nào cũng quất lúc này liền đỏ bừng cả mặt, cả cơ thể cứng nhắc vụng về, tay chân quên luôn cách thả lỏng. Nhưng vì để thỏa mãn sở thích cả Tạ Đạc, cậu chỉ có thể nhẫn nhịn nghe lời, Tạ Đạc nói gì cậu làm đó, Tạ Đạc có thể kiểm soát toàn bộ...

Cảnh tượng như thế Tạ Đạc mới nghĩ thôi đã y* không chịu được.

Tạ Đạc mặc kệ sự phản đối của cậu: "Em có nhớ thứ tư tuần sau là ngày gì không?"

Thẩm An Đồ cứng người, bất động: "Nhớ chứ." Cậu ủ rũ đáp: "Là sinh nhật anh."

"Là chính miệng em nói anh thích quà nào cũng được mà." Tạ Đạc dẫn dắt từng bước, thu dây từng chút một, rất nhanh con mồi sẽ cắn câu.

Thẩm an đồ chỉ có thể nhượng bộ: "Vậy... vậy chờ sinh nhật anh em lại mặc!"

Phía sau nơi điểm mù của Thẩm An Đồ, nụ cười của Tạ Đạc càng sâu: "Có thể nhưng trước tiên em phải thử đã. Anh đọc bình luận người ta bảo tiệm này số đo không chuẩn. Em thử hết đi, nếu không vừa anh còn kịp đổi."

"..."

"Nói gì đi!" Tạ Đạc cố ý cụng cụng sau lưng Thẩm An Đồ.

Thẩm An Đồ giả chết thất bại, giơ cờ trắng đầu hàng: "Em mặc..."

Sao Thẩm An Đồ lại không biết quỷ kế của đàn ông trên thế giới này chứ. Cái câu "Thử một lần" ấy, chỉ cần cậu mặc bộ quần áo này vào, kết cục chỉ có cởi ra ở trên giường.

Cho nên khi Tạ Đạc bế Thẩm An Đồ mặc váy JK lên giường, cậu hoàn toàn buông xuôi.

[Cẩm nang làm vợ hiền: Bao dung khuyết điểm của bạn đời, thỏa mản thể xác và tinh thần khi người ấy muốn]

Sau đó, Tạ Đạc cầm chiếc váy dính chất lỏng màu trắng không rõ kia lên, giọng điệu không khỏi dịu dàng hơn: "Đúng là hơi nhỏ nhưng cái váy này bẩn rồi không trả được, anh chỉ có thể mua cái mới thôi."

Thẩm An Đồ nằm thoi thóp trên giường, mặt mũi đều hiện "vui vẻ".

*

[Ngày thứ hai làm vợ hiền]

Mệt mỏi, không làm.

*

[Ngày thứ 238 không làm vợ hiền]

"Chồng ơi, tay em đau, anh đút em đi."

"Đây."

"Chồng ơi, lưng em đau, anh tắm cho em đi."

"Đây."

"Chồng ơi... Ưm... Anh chậm chút..."

"Không được."

***

Rét: Chương này chưa beta nha mụi người, có mấy cái chữ cái trong truyện mụi người có ai biết nó viết tắt của chữ nào khum chỉ mình dới ạ T^T! Éc ô éc!!!!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.