Biên tập: Nguyệt Mẫn
Chỉnh sửa: June┃Đọc kiểm: Môn Mổn
Tác giả: Ý đồ của bé Thẩm là thăm dò ranh giới cuối cùng của lão Tạ, cuối phát hiện ra người người không hề có một ranh giới nào là cuối cùng với cậu cả...
—–
Một tiếng 'Chồng ơi' thật sự quá nặng, khiến cho cả phòng lặng ngắt như tờ. Bốn người tám đôi mắt đều đồng thời nhìn về phía ngoài cửa, sau đó lại nhìn về phía Tạ Đạc.
Tạ Đạc hắng giọng hai tiếng, không nhìn ra là tâm trạng gì, anh hất cằm với Thẩm An Đồ ở ngoài cửa rồi bảo: "Qua đây đi."
Ý này rõ ràng là chấp nhận Thẩm An Đồ vào thư phòng.
Thế là Thẩm An Đồ nhìn Chu Minh Huy phía sau lưng một cái, ánh sáng từ trong thư phòng hắt lên gò má của cậu, đồng thời khiến cho nửa gương mặt bị khuất đi. Cậu từ từ chớp mắt, khóe miệng cong lên, một nụ cười mà chỉ mỗi Chu Minh Huy nhìn thấy, biểu cảm rất đắc ý thâm độc.
Chu Minh Huy cắn chặt răng nhịn cảm giác muốn hất cả khay cà phê lên mặt cậu.
Thư phòng rất rộng, ở góc tường có một chiếc ghế sofa rất rộng rãi. Vốn bọn Giang Lai và Tạ Đạc đang ngồi cùng nhau, sau khi Thẩm An Đồ đi vào, họ lập tức hiểu ý nhường vị trí đó, bốn người chen chúc trên một cái sofa khác.
Chu Minh Huy đến muộn, ghế sofa đã không còn chỗ cho hắn. Trần Húc tính đứng lên nhường chỗ cho hắn thì bị Chu Minh Huy đè vai xuống, còn bản thân thì ngồi lên tay vịn sofa.
Sau khi Thẩm An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-ha-an-do/237087/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.