Biên tập: Lạc công tử
Chỉnh sửa: Miss Tony┃Đọc kiểm: Môn Mổn
Để giữ cái mạng của mình, Tạ Văn Hiên ăn lia lịa cho xong bữa, sau đó viện cớ có việc gấp phải đi trước rồi chạy mất dạng.
Thẩm An Đồ còn ngờ rằng có phải tối nay mình kho cá không ngon hay không mà cả Tạ Văn Hiên lẫn Tạ Đạc đều chẳng ăn được bao nhiêu. Vậy nhưng Tạ Văn Hiên thề thốt rằng món này ngon nuốt lưỡi, chỉ tại vì tối nay có kèo với bạn mới ăn ít như thế, Tạ Đạc cũng giải thích rằng chiều nay uống hơi nhiều cà phê thì Thẩm An Đồ mới tạm tin.
Sau khi cơm nước xong, Thẩm An Đồ dọn bát đũa bẩn vào bếp rồi bỏ vào máy rửa bát, đồng thời dọn dẹp luôn phòng bếp. Đến khi cậu ra ngoài thì Tạ Đạc đã dọn bàn ăn sạch sẽ, bàn ghế cũng được sắp lại gọn gàng.
Thẩm An Đồ nhìn ngọn đèn tường trên hành lang mà Tạ Đạc giữ lại cho cậu, lòng bỗng cảm thấy khoan khoái khôn tả.
Tim cậu khẽ xốn xang, cậu bèn đi tới phòng đọc sách trước, thấy chẳng có ai rồi mới lại quay về phòng ngủ, bấy giờ mới tìm được Tạ Đạc đang đứng ngoài ban công hút thuốc.
Tạ Đạc vẫn còn mặc áo sơ mi và quần âu, thắt lưng màu đen siết gọn lấy hông anh, Thẩm An Đồ dường như có thể mường tượng ra được phần thân thể khuất sau lớp quần áo ấy.
Tạ Đạc quay người lại, thấy Thẩm An Đồ bước tới thì định dập thuốc đi, nhưng chưa kịp làm thì đã bị cậu ôm lấy eo, kề sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-ha-an-do/237076/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.