"Tiểu thư, thủ đoạn của Hoàng thượng diệu kế ở chỗ nào, là không luyến tiếc mỹ nhân như hoa như ngọc sao?" Thanh Ngọc thật sự không hiểu tại sao Hoàng thượng lại ủy khuất chọn một nữ tử thấp kém như vậy.
Nhược Ly cười khẽ, đi tới trước cửa sổ bẻ một cành hoa hồng phấn tiêu sắc: "Đáng tiếc bông hoa xinh đẹp lãnh đạm như vậy, lại nở trên chiến trường không máu.."
"Dương Tài nhân không xinh đẹp, vậy thì đến tột cùng Hoàng thượng sủng ái nàng vì cái gì? Độc nhất chính là điểm này, Hoàng thượng muốn nói cho tất cả người trong thiên hạ đều biết Dương Tài nhân có mị thuật, khi có phi tần ra tay giết Dương tài nhân cũng chính là lúc trúng vào bẫy do Hoàng thượng thiết kế, từ đó Hoàng thượng có thể ra lệnh tru di cửu tộc, đây không phải là nhất cử lưỡng tiện sao?"
"Nhưng tiểu thư, nếu đối phương là người trung thực, vậy Hoàng thượng chẳng phải sẽ chịu tai tiếng vì giết hại trung lương sao?" Thanh Ngọc càng khó hiểu.
"Ngọc nhi nói đúng, nhưng Ngọc nhi có thể nghĩ ra điều này, Hoàng thượng như thế nào lại không nghĩ ra." Nhược Ly ngắt cánh hoa trong tay bỏ vào chén trà vừa mới pha: "Cho nên sau đó Hoàng thượng sẽ mời đạo sĩ hoặc hòa thượng tiến cung để giải trừ vận xấu, theo đó, tội danh giết trung lương Dương Tài nhân sẽ thay hắn gánh vác."
"Cứ như vậy, Hoàng thượng không chỉ bảo vệ được hai chữ hiền quân, mà còn diệt trừ được một mối họa lớn trong lòng."
Chỉ là Dương Tài nhân kia thật đáng thương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-dinh-hoa-le/1116989/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.