"Phu quân?" Nhược Ly nhướng mày, nhưng động tác nhỏ này khiến cho Vân Hiên có chút bất mãn. Tay giữ lấy cằm nàng tăng thêm khí lực, hơi thở nóng hổi phả lên mặt nàng.
Nhược Ly quay đầu, ý đồ thoát khỏi bàn tay kia, nhưng không thành công.
"Ái phi của Trẫm, đừng có suy nghĩ chọc giận Trẫm." Âm thanh rét lạnh của Vân Hiên vang lên, tựa hồ như đại tuyết giá rét, bàn tay giữ cằm nàng cũng mang theo hàn khí.
"Thần thiếp không dám, thân thể thần thiếp đột nhiên trở ngại, thỉnh Hoàng thượng hãy bảo trọng long thể." Nhược Ly không khách khí hạ ý đuổi khách, nhưng tức giận trên mặt Vân Hiên lại biến mất không tung tích. Hắn định lại thần khí, nhàn nhã ngồi trên ghế, vuốt ve Phượng Lăng cầm.
Trong lòng Nhược Ly thêm phần buồn bực, nàng chán ghét nhìn khuôn mặt đang bình tĩnh kia. Trên khuôn mặt hắn đầy vẻ tự tin: 'Thiên hạ to lớn, mình ta làm chủ' khiến nàng không khỏi tức giận.
Nam nhân này, đến tột cùng là loại nam nhân như thế nào? Khi thì đạm nhiên, khi thì lãnh mặc, khi thì lại thoải mái cười lớn.
Xem ra từ trước tới giờ nàng vẫn luôn đánh giá sai về hắn. Mới đầu nàng nghĩ, nam nhân mệnh tốt một chút sẽ được sinh trong gia đình đế vương. Tại Chiêu Hoa điện, lần đầu nhìn thấy hắn, nàng vẫn nghĩ hắn bị gia tộc Hoàng hậu chèn ép biến hắn thành một hoàng đế bù nhìn. Chính là lần thịnh yến ở cung thái hậu, nàng lại phủ nhận suy nghĩ đó.
Thời điểm phát hiện hắn thích Dương tài nhân, nàng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-dinh-hoa-le/1116982/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.