Hoàng cung quả thực không phải là nơi để hỗn nháo, có lẽ nó dành cho những người như nàng.
Trời vừa sáng, các phi tần trong cung đều đã đến bái kiến quý phi nương nương nàng, còn mang theo rất nhiều lễ vật.
Nhược Ly mang một chiếc áo choàng màu vàng nhạt bằng tơ lụa, chậm rãi đi ra khỏi tẩm điện, bước lên bậc thang, ngồi lên ghế chính điện, quét mắt xuống dưới một lượt, cuối cùng ánh mắt dừng trên người Phó Khiết, người được chọn làm Tiệp dư ngày hôm qua. Thật đúng là mỹ nhân, bộ sa phục màu hồng phấn trên người chắc là Hoàng thượng ban thưởng.
Nhìn qua một nữ tử khác, là Dương Ngôn hôm qua nàng cũng được sơ phong, nàng dung mạo bình thường, nhưng lại thập phần dịu dàng tao nhã, nghe rằng nàng là nhi nữ của Tri châu, quan viên đứng đầu một huyện, vậy nên nàng chỉ có thể làm một Tài nhân Chính ngũ phẩm nhỏ nhỏ trong số bảy mươi hai thế phụ.
Sau khi liếc nhìn những nữ tử phía dưới, tất cả đều mỹ mạo khuynh diễm, duy chỉ có Dương Ngôn dung mạo bình thường, điều này khiến Nhược Ly cảm thấy hơi khó hiểu.
“ Quý Phi nương nương thật có phúc khí, người là quý phi do đích thân hoàng thượng thân phong.” Phía dưới hai vị phi tần bưng trà nịnh nọt tiến lên, phải biết rằng, Hoàng thượng không bao giờ chọn mỹ nhân, mà nàng chính là người thứ nhất.
Nhược Ly nhíu mày chán ghét nhìn hai khuôn mặt xinh đẹp nhưng lại tràn đầy biểu cảm nịnh nọt kia. Hành động đơn giản này của Nhược Ly khiến những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-dinh-hoa-le/1116970/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.