Buổi tối. Có một người đàn ông nằm trên một con hẻm nhỏ vắng vẻ.
Không xong rồi… Máu chảy không ngừng. Tần Dạ nghĩ, một nụ cười khổ nhăn nhó hiện ra trên khuôn mặt điển trai. Vết thương trên bụng không thể nào tự tiến hành trị liệu, thảm hại hơn nữa là, cảnh vật trước mắt ngày càng mờ nhạt, có lẽ anh sắp bất tỉnh.
Có phải cuộc sống của anh sẽ chấm dứt? Nếu đúng thế thì cũng không có gì để nuối tiếc…
Từ khi anh được sinh ra, dường như không có bất kỳ ai muốn anh có mặt trên đời này, cũng không có ai đối xử tốt với anh, đối với người nhà thì anh chỉ là một người thừa thãi mà thôi.
Bây giờ nhớ lại, bố ghét anh cũng không phải là không có nguyên do, bản thân anh nhiều lắm cũng chỉ là vật để bố anh củng cố thế lực, nên mới cưới mẹ.
Người ta bảo bố anh không có chút tình yêu nào với mẹ, nên mẹ sau khi sinh anh ra vì khó sinh mà qua đời. Ít lâu sau bố anh cưới một người phụ nữ khác, người ta nói là bạn thanh mai trúc mã của bố anh, từ nhỏ đã rất thân nhau.
Lúc người phụ nữ kia bước vào cửa nhà anh, hình như đã có mang khoảng chừng ba tháng, khi đó anh và bố chưa đoạn tuyệt quan hệ. Bảy tháng sau, bà ta sinh được một người con trai, đặt tên là Tần Nguyệt.
Em trai của anh, Tần Nguyệt.
Trong gia đình này ai cũng biết, con trai cả không được cưng chiều, ngoại trừ người giúp việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-da/2086286/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.