Cố gắng mở mắt và đẩy chiếc túi khí ở trước mặt mình ra, Rose hốt hoảng nhanh chóng nhìn sang bên cạnh. Nhưng may mắn làm sao, Brad cũng như cô, có vẻ vẫn không chút hề hấn gì. Cậu đang bần thần nhìn quanh, cố ổn định lại tâm trạng sau cú va chạm lúc nãy.
Thở phào đầy nhẹ nhõm, cô xoay người đẩy mạnh cửa xe ra để xem xét tình hình trước mắt.
"Này! Cậu không sao đấy chứ? Có bị thương ở đâu không?" Brad cũng ngay lập tức mở cửa xe nhảy ra ngoài. Cậu bắt lấy vai cô, lo lắng hỏi.
"Đừng lo Brad, tôi không sao cả! Cậu cũng vậy chứ?" Rose bình tĩnh trấn an cậu ta.
"Ôi! Cảm ơn trời cậu vẫn ổn!" Brad không trả lời mà chỉ ôm chặt lấy cô vào lòng, Rose hơi bất ngờ trong giây lát rồi vẫn thở dài ôm lại cậu ta, vỗ nhẹ vào lưng cậu như để an ủi. Cái thằng nhóc bướng bỉnh này cũng có đôi lúc đáng yêu đấy nhỉ?
Brad chợt nhớ ra điều gì đó, cậu buông Rose ra và nhìn quanh, quả nhiên, do mất tập trung nên ban nãy cậu ta vô tình quên mất mình đã rẽ vào phần đường hai chiều! Chiếc xe vừa xảy ra va chạm với họ đang dừng ở bên đường, nhưng trông nó không hề hấn gì cả. Cũng phải, có lẽ do trong lúc nguy cấp Rose đã kịp thời bẻ lái lung tung, dù khiến chiếc xe của họ bị đâm vào một gốc cây lớn, nhưng nhờ thế mà tránh được việc gây ra thiệt hại cho chiếc xe kia.
Brad nhìn lại phần đầu xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-da-khai-hoa/2184303/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.