Hoắc Thần nhìn ta: “ Nguyên Nhi, chuyện hôm nay, ta nhất định sẽ tìm ra chân tướng, trả lại sự trong sạch cho nàng.”.
Ta quay lại nhìn chàng, trong ánh mắt không còn nghĩa nặng tình thâm “ Những chuyện này sớm đã không còn quan trọng nữa rồi.”.
"Hoắc Thần, ta không muốn nói lại lần hai. Chàng nên nghĩ kĩ, việc gì ta đã hạ quyết tâm thì cho dù là ai cũng không cản nổi.”.
Sự việc đã đến nước này, Thẩm Dịch và Hoắc Hoài Trân luôn là cái gai trong lòng ta, là rào cản giữa ta và chàng ấy,chúng ta mãi mãi không quay lại với nhau.
Mấy ngày trước đây, tôi luôn trốn tránh tự lừa dối bản thân, luôn cảm thấy chỉ cần không nhìn thấy họ, thì bọn họ sẽ như không hề tồn tại. Cop qua cop lại, 𝙩𝗋ở lại 𝙩𝗋ang chính -- 𝘛𝑹𝖴 𝙈𝘛𝑹𝖴YỆ𝘕.V𝘕 --
Nhưng bây giờ xem ra, trốn tránh quả thật là biểu hiện vô dụng nhất.
Cho dù bọn họ không làm gì được ta, nhưng thỉnh thoảng xuất hiện gây hấn với ta, ta cũng thực sự sợ rằng một ngày nào đó sẽ một kiếm giết tất cả bọn họ.
Vì những chuyện nhãi nhép này mà để tay mình bị nhuốm máu, thật không đáng.
Ta viết thư hòa ly, nhưng Hoắc Thần vẫn không muốn ký vào nó.
“Nếu chàng không ký, ta liền viết hưu thư.”.
Tự cổ chí kim rất ít có tiền lệ phụ nữ bỏ chồng.
Nếu hòa ly với Hoắc Thần, chỉ sợ phủ tướng quân sẽ mất hết thể diện, khó tránh khỏi rơi vào câu chuyện thê thiếp hư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-chieu-lac-hoa/2992004/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.