“Đừng đi, tiểu Hầu gia cố ý dụ hoặc ngươi, hắn sẽ không thật lòng đối đãi với ngươi đâu.”
A Đề mở to hai mắt, hiển nhiên không hề tin ta.
Dưới ánh trăng thấp thoáng, bộ dáng cô đơn trong trẻo nhưng lạnh lùng, cực kỳ giống a tỷ của ta năm đó.
Vài đoạn ký ức đã phủ đầy bụi đột nhiên sống dậy.
Ta dùng thêm sức giữ chặt lấy tay nàng.
“Ta chuẩn bị cho ngươi chút đồ cần dùng, ngươi mau chạy đi, cách Tạ Hầu phủ càng xa càng tốt…”
Không ngờ A Đề lại hất tay ta ra.
“Tỷ tỷ, ta vốn tưởng rằng tỷ không giống với bọn họ.”
Ta ngẩn ra, thì thầm giải thích: “Không! Ta đã thấy, hắn sẽ vũ nhục ngươi ngay trước mặt mọi người, sau đó hắn sẽ giam ngươi ở Nguyệt Ảnh Lâu giống như một con ch.ó vậy, để mặc ngươi bị đám con cháu quý tộc đùa bỡn, ta đã thấy mà!”
A Đề đứng lẳng lặng nhìn ta giải thích mọi việc.
Nhìn một hồi lâu, đột nhiên khóe miệng nàng khẽ nhếch lên, nụ cười kia mang theo vài phần chế nhạo.
“Tỷ đã từng thấy ư? Nếu tỷ đã từng thấy qua, vậy tại sao tỷ còn là nha hoàn làm ấm giường của lão Hầu gia?”
Một câu nói cũng đủ để khiến sắc mặt ta trắng bệch hẳn đi.
Đúng vậy, tuy ta là đại nha hoàn trong phủ nhưng nói cho cùng, ta cũng chỉ là ngoại thất của lão gia không thể để lộ ra ngoài ánh sáng.
“Ta vốn định sau khi phát đạt sẽ nhớ kỹ tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-anh-lau/3577195/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.