🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cảnh Châu tạm thời ở lại.



Hắn nói gặp ta hai lần thì thấy ta gặp nguy hiểm cả hai lần.



Hôm nay cánh tay còn bị thương, vì lạc đường đi sai không biết bao nhiêu lần nên bạc dù mang nhiều cũng không đủ tiêu xài.



"Vậy đa tạ Thẩm cô nương trước."



Cảnh Châu biết ta muốn giữ hắn lại, không để ý lang trung đang lau vết thương, muốn đứng lên hành lễ với ta.



Ta sợ tới mức vội vàng đè tay hắn lại: "Huynh có ơn cứu mạng với ta, sao còn khách khí như vậy?"



Ơn cứu mạng cũng không cho ta nói một câu cám ơn.



Ta chẳng là để cho hắn ở nhờ một chút, hắn đã muốn hành lễ với ta.



Ta làm sao gánh nổi?



Cảnh Châu cúi đầu nhìn thoáng qua đôi bàn tay đang đan vào nhau, vành tai hắn lập tức đỏ lên, lúc này ta mới ý thức được hành động của mình không ổn.



Lúc này mới giấu bàn tay ra sau lưng.



Hắn ho nhẹ hai tiếng, sau đó lại ngồi trở lại giường, tiếp tục để mặc lang trung băng bó vết thương cho mình.



"Chuyện nào ra chuyện đó chứ. Ta có khả năng cứu ngươi, đương nhiên sẽ không thấy chết mà không cứu. Nhưng hôm nay ngôi nhà trúc này.. Ba người nhà cô nương ở đây đã khó khăn, lại còn chịu giúp ta, ta đương nhiên sẽ thấy cảm kích."



Cảnh Châu cười sảng khoái, nhe hàn răng trắng tinh, mang theo khí thế hăng hái mà thiếu niên nên có, không có nửa phần giả dối, chỉ nhìn thấy sự chân thành của

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-an/3359392/chuong-18.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.