Ta ép bản thân phải thật nhẫn tâm.
Chu Chỉ là người trọng sĩ diện, nếu ta nói những lời khó nghe, chọc giận hắn, chắc chắn hắn cũng sẽ không đến làm phiền ta nữa.
"Tiểu Hầu gia, nếu ngươi.."
Lời còn chưa dứt, Chu Chỉ đã giành nói trước: "Nguyệt nhi, nàng có biết kiếp trước khi nàng nhảy khỏi thành, trong bụng đã mang giọt máu của ta không?"
Có con?
Lúc nhảy xuống khỏi thành, ta đã có con!
"Làm sao có thể, ta làm sao có thể có con được?"
Ta cúi đầu nhìn bụng dưới bằng phẳng của mình, đời này ta chưa gặp phải những chuyện không tốt kia, ta vẫn là cô nương trong sạch, làm sao có thể có con được.
Nhưng ta lại vô thức vuốt ve bụng dưới của mình.
Kiếp trước nơi này thật sự có một đứa bé sao?
Ta không biết.
Nhưng cho dù là sự thật, vậy thì sao?
Đó là cơ hội tuyệt vời có thể báo thù cho hai em ta, cho dù phải trả giá bằng mạng sống ta cũng không tiếc, huống chi đứa bé còn chưa thành hình kia.
Thấy ta trầm ngâm không nói gì, Chu Chỉ lại tiếp tục nói:
"Chuyện trước kia ta biết nàng không muốn nhớ lại. Nhưng bây giờ tất cả đều có ta che chở cho nàng, che chở hai em của nàng. Nguyệt nhi, nàng theo ta về kinh thành được không?"
Một câu nói của hắn đã kéo ta trở về hiện thực.
Hình như ta hiểu ý của hắn.
"Tiểu Hầu gia muốn ta về kinh thành làm thiếp cho người sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-an/3359116/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.