"Cái gì, ngươi muốn cùng ta đi Giang Nam sao?"
Nghe Chu Chỉ nói, ta sững sờ, bối rối không biết phải làm sao.
Mặc dù kiếp trước Chu Chỉ luôn nói rằng khi nào có thời gian sẽ dẫn ta đi Giang Nam, nhưng đó chỉ là nói thế thôi, Hầu phủ cần phải quản lý, còn phải đối mặt với sự thúc giục của hoàng đế muốn hắn kết hôn, cho nên đơn giản là hắn không thể dành thời gian cho ta. "
" Nguyệt nhi, đoạn đường này không biết còn bao nhiêu nguy hiểm. Có ta che chở chắc chắn là an toàn hơn. "
Chu Chỉ không để chuyện ta muốn cả hai coi nhau như người lạ vào tai.
Nhưng thật ra đây là lần đầu tiên hắn chịu bỏ cái tôi của hắn xuống.
Cái này thật sự không giống hắn chút nào.
Ta đương nhiên tiếp tục từ chối, lý do ta rời kinh thành là vì ta không muốn vướng vào những người và những chuyện ở kiếp trước, tôi chỉ muốn chuyển đến một nơi không ai biết và nuôi dạy những đứa em của mình thật tốt.
Ngoài ra ta không muốn gì khác xa vời.
Nhưng Chu Chỉ vẫn lẽo đẽo theo ta xuống Giang Nam.
Dù ta có cố xua đuổi thế nào, hắn cũng chỉ cúi đầu im lặng, rồi theo sát cách ta mười bước, không thể nào cắt đuôi được.
" Tiểu Hầu gia, rốt cuộc ngươi muốn gì? "
Trước mắt đã là địa phận của Giang Nam rồi, ta muốn ở mảnh đất không người quen biết này bắt đầu mọi thứ một lần nữa, đương nhiên không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-an/3355535/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.