Từ lần bị trúngđộc, Mộ Dung Nguyệt đối với Phiên Phiên quan tâm hơn nhiều, hầu hạ bêncạnh nàng không còn là những tôi tớ bình thường mà là những sứ giả áoxanh được huấn luyện một cách nghiêm chỉnh. Nào là quần áo, đồ ăn, đồdùng sinh hoạt hay bất cứ thứ gì đều phải được các sử giả áo xanh kiểmtra kỹ lưỡng thấy không có độc thì mới dám cho nàng dùng. Mà mấy ngàynày, tuy ban ngày Mộ Dung Nguyệt đều đi xử lý công chuyện nhưng tới banđêm thì hắn nhất định sẽ trở về cùng ngủ chung một giường với nàng. Hắnxem nàng như một món trân bảo quý giá, dùng hết sức mà che chở tronglòng, sau đó còn dỗ dành nàng ngủ. Những ngày này mặc dù làm cho PhiênPhiên chán muốn chết nhưng cũng khiến cảm giác hạnh phúc đong đầy trongngực.
Hạnh phúc qua đi thì trong lòng lại xuất hiện những bất anmơ hồ. Nàng cảm thấy hạnh phúc của mình đã dẫm đạp lên đau khổ của Triển Ly. Chỉ có tình cảm là không thể miễn cưỡng, Mộ Dung Nguyệt khôngthương nàng ta, Triển Ly một lòng tình nguyện gây ra mọi chuyện chỉ đểchiếm đoạt thì nhất định sẽ không được hồi báo.
Bị buộc phải ngồi im trên giường suốt ba ngày, xương cốt nàng dường như muốn cứng ngắc;đến ngày thứ tư, mặc cho sứ giả áo xanh căn ngăn thế nào thì ngay saukhi Mộ Dung Nguyệt rời đi, nàng lập tức xuống khỏi giường đi giải sầu.Vốn định đi xem tình hình Triển Ly thế nào nhưng nghĩ lại thì nàng thấykhông ổn! Gân tay Triển Ly bị cắt hết, mặc dù không phải do nàng gây nên nhưng nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-an-phien-phien/2445341/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.