Chẳng phải có câu "nói gì đến nấy" sao, tôi bên đây vừa mới nói dối, bên kia liền ứng nghiệm, không đợi tôi cất điện thoại, Thọ kinh đã hùng hổđi tới cửa phòng chúng tôi, đi tới trước bàn tôi, cô ta ném một chồnggiấy lên bàn: "Tiểu Lý, giấy tờ ban sáng này có phải do cô làm haykhông?"
Lòng tôi ai thán một tiếng, lại tới nữa, cái cô này, cóphiền không vậy, cứ muốn diễn cái tiết mục lấy việc công báo thù riêngnày miết, tôi không biết làm như thế với cô ta thì có gì tốt, cứ coi như Ứng Nhan có hảo cảm với tôi đi, thì gây sức ép tôi cũng chả bổ béo gì,chẳng lẽ như thế có thể khiến Ứng Nhan yêu cô ta sao, chỉ số EQ của côta chẳng bằng được chỉ số IQ, bình thường trong công việc Thọ kinh vẫnlà người khéo léo, nhanh nhẹn, hiệu quả mà.
Vận khí Thọ PhươngPhương thật quá xấu, bên này cô ta phát cáu, bên kia một bóng người tâyphục cặp da đi vào cửa phòng chúng tôi, không cần đến gần đã biết, đấylà dấu hiệu của Ứng Nhan, Ứng Nhan trong công ty chúng tôi là hình tượng tinh anh vạn năm không suy suyển, xuân hạ thu đông chẳng hề thay đổi,hè thì lột áo khoác ngoài, đông thì lôi ra mặc vào.
Tôi tới bâygiờ vẫn không biết Ứng Nhan có gì tốt mà khiến Thọ Phương Phương u mêbất chấp tình thâm như biển, chẳng lẽ là vỏ quýt dày có móng tay nhọntrong truyền thuyết sao? Bất quá, chứng kiến cảnh này, bản thân tôi đãrõ nguyên nhân vì sao Ứng Nhan tránh không kịp Thọ Phương Phương, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-yeu-em-lan-nua/2246239/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.