Chương trước
Chương sau
Chẳng phải có câu "nói gì đến nấy" sao, tôi bên đây vừa mới nói dối, bên kia liền ứng nghiệm, không đợi tôi cất điện thoại, Thọ kinh đã hùng hổđi tới cửa phòng chúng tôi, đi tới trước bàn tôi, cô ta ném một chồnggiấy lên bàn: "Tiểu Lý, giấy tờ ban sáng này có phải do cô làm haykhông?"

Lòng tôi ai thán một tiếng, lại tới nữa, cái cô này, cóphiền không vậy, cứ muốn diễn cái tiết mục lấy việc công báo thù riêngnày miết, tôi không biết làm như thế với cô ta thì có gì tốt, cứ coi như Ứng Nhan có hảo cảm với tôi đi, thì gây sức ép tôi cũng chả bổ béo gì,chẳng lẽ như thế có thể khiến Ứng Nhan yêu cô ta sao, chỉ số EQ của côta chẳng bằng được chỉ số IQ, bình thường trong công việc Thọ kinh vẫnlà người khéo léo, nhanh nhẹn, hiệu quả mà.

Vận khí Thọ PhươngPhương thật quá xấu, bên này cô ta phát cáu, bên kia một bóng người tâyphục cặp da đi vào cửa phòng chúng tôi, không cần đến gần đã biết, đấylà dấu hiệu của Ứng Nhan, Ứng Nhan trong công ty chúng tôi là hình tượng tinh anh vạn năm không suy suyển, xuân hạ thu đông chẳng hề thay đổi,hè thì lột áo khoác ngoài, đông thì lôi ra mặc vào.

Tôi tới bâygiờ vẫn không biết Ứng Nhan có gì tốt mà khiến Thọ Phương Phương u mêbất chấp tình thâm như biển, chẳng lẽ là vỏ quýt dày có móng tay nhọntrong truyền thuyết sao? Bất quá, chứng kiến cảnh này, bản thân tôi đãrõ nguyên nhân vì sao Ứng Nhan tránh không kịp Thọ Phương Phương, cô gái này vận khí thật cũng chẳng khá khẩm hơn tôi là bao, mỗi lần bắt nạttôi đều vừa hay bị Ứng Nhan bắt gặp, ấn tượng tồi tệ cứ thế thâm căn cốđế trong lòng Ứng Nhan luôn.

Tôi mắt nhìn Ứng Nhan càng lúc cànggần, có thiện ý muốn vuốt chút giận của Thọ Phương Phương: "Quản lý Thọ, cái này không phải tôi làm, buổi sáng, là Ứng kinh..."

Nghe thấy tôi đề cập tới Ứng Nhan, Thọ Phương Phương lại càng mắt hạnh trừng lớnlông mày dựng ngược, không đợi tôi nói hết đã một lời ngắt ngang: "Không phải cô thì là ai? Chính cô nhìn người kí đơn đi, ghi tên ai?"

"Quản lý Thọ, chuyện gì thế?" Giọng nói công thức hóa của Ứng Nhan có thể sovới gió ngàn, Thọ Phương Phương vốn đang phun nước miếng phì phì lập tức á khẩu, tôi lặng lẽ cúi đầu, aiz, đại tỷ, tôi thật có tâm thánh mẫu,muốn nhắc nhở cô mà.

Đại khái là Thọ Phương Phương nhìn thấy têntôi trên giấy tờ, tuy rằng giận cá chém thớt với tình địch hơi bị tiểunhân nhưng vẫn làm, giờ thấy lời Ứng Nhan rất có ý bênh vực tôi, lòng cô ta phỏng chừng thay đổi triệt để, biểu cảm trên mặt cô ta bây giờ chính là hờ hững mở miệng: "Tôi biết rồi, việc này đáng ra nên nói với trưởng phòng kế toán, nhưng hiện giờ trưởng phòng kế toán An An đi vắng, nênchỉ có thể hỏi Tiểu Lý thôi."

Thọ Phương Phương này ăn nói thậtlà hay, ngay cả người ngu như tôi cũng nghe ra dụng ý của cô ta, cô tarõ ràng là nói với Ứng Nhan, chuyện này không cần quản lý bộ nội vụ nhưhắn nhúng tay vào.

Ứng Nhan hiện thời không cho phép tôi phạm lỗi gì, nói chung là vì hình tượng làm việc của tôi trong lòng hắn khôngđược nghiêm túc cho lắm, nên nghe xong lời của Thọ Phương Phương, sắcmặt có phần không tự nhiên, ho khụ khụ hai tiếng, hàm hàm hồ hồ hai câu: "Cuối năm rồi, mọi người đều vội, các ban ngành cần phối hợp với nhau,phối hợp với nhau..."

Thấy Ứng Nhan như thế, Thọ Phương Phươngngữ khí hòa hoãn lại, khôi phục hình tượng tài trí, lấy ngón ngọc chọckhẽ lên chỗ kí tên tôi, nhẹ giọng nói: "Giấy tờ buổi sáng Tiểu Lý làmsai toàn bộ, giao cho ngân hạng lại không nhận biên lai, ngân hàng kiểmlại thấy lỗi mà không tìm được cô ấy, phải gọi sang cho tôi, cuối nămvội là một chuyện, nhưng cũng không thể làm việc qua loa chứ."

Sáng nay An An nghỉ không xin phép, bên kia Ứng Nhan tìm tôi có việc, từ sớm đã bị hắn sai phái đi ra ngoài rồi, cái này chính là hai thực tập sinhdưới quyền An An đưa cho tôi thuận đường đem giao giùm, hai tên nhóc kia quên kí tên lên giấy tờ, tôi ở trong ngân hàng thuận tay kí giúp chobọn họ luôn.

Tuy rằng tôi chỉ là một nhân viên kế toán nho nhỏ,nhưng vệt đen như thế tôi cũng chẳng muốn mang trên lưng, đang muốn mởmiệng giải thích thì Ứng Nhan bên kia đã lên tiếng: "Ban sáng Tiểu Lýgiúp tôi làm việc, giấy tờ này hẳn không phải là của cô ấy làm, cho dùlà cô ấy làm, bây giờ vội thế, cô ấy một người làm phần việc của haingười, lỗi sai nho nhỏ cũng khó tránh."

Thật tình, nghe Ứng Nhannói như thế, lòng tôi cũng cảm động một trận, Ứng Nhan đối xử với tôikhông tồi chút nào, dù hắn không biết có phải là do tôi làm hay không,vẫn đứng về phía tôi trước, đối với một người bình thường nghiêm khắcđến gần như hà khắc mà nói, loại bênh vực này thật không bình thường.

Tôi có thể nghĩ đến, hiển nhiên Thọ Phương Phương cũng có thể nghĩ đến, tôi thấy nụ cười của cô ta héo đi.

Ứng Nhan nhìn thấy vẻ mặt Thọ Phương Phương nặng trĩu, nhanh chóng làm yênlòng cô ta bằng cách quay đầu nói với tôi: "Như vầy đi, Tiểu Lý, tối nay cô vất vả một chút, tăng ca sửa giấy tờ, nhất định phải làm xong trongđêm nay. Sau này cô làm việc nhớ phải cẩn thận, hiện tại phòng kế toánchỉ dựa vào hai người cô với sư phụ cô, sư phụ cô thì gần đây chuyện cánhân cũng khó khăn, cho nên cô phải cố gắng đảm đương đấy."

ỨngNhan đã nói đến nước này, tôi đành thu lại giấy tờ trên bàn, gật mạnhđầu, biểu hiện quyết tâm với hai người họ: "Đã biết thưa quản lý Thọ,các vị yên tâm, cái này là của bọn nhỏ làm, bọn chúng vừa mới bắt đầulàm giấy tờ nên sai nhiều, buổi tối tôi cùng sửa với bọn chúng, nhấtđịnh sẽ sửa thật tốt."

Tiểu Trương cũng dè dặt lại nhận sai, ThọPhương Phương trách lầm người, tự giác mất mặt, cùng Ứng Nhan bỏ đi. LíChính Nghĩa vĩnh viễn đi theo Ứng Nhan hơi thở dài, cũng nối gót theo,tôi tự nhiên hiểu được, ý tứ của Lí Chính Nghĩa là, anh ta chẳng thể làm gì hơn ngoài việc cảm thán với tôi, hiện tại thì anh ta đã hoàn toàn bỏ việc làm mối cho tôi và Ứng Nhan, nếu không thì giờ anh ta đã chạy lạiquảng cáo với tôi về đủ thứ điểm tốt của Ứng Nhan rồi.

Tôi hiệngiờ, kỳ thật, cũng xác định được rằng Ứng Nhan có ý với tôi, chỉ làkhông hiểu vì sao, tôi chẳng thế phát triển cái thể loại cảm giác lưuluyến ấy với Ứng Nhan, hắn có thể là lãnh đạo khiến tôi sợ run, cũng cócó thể là cấp trên khiến tôi kính phục, nhưng không cách nào quẹo cáiroẹt sang hướng bạn trai được, tôi nghĩ chắc Ứng Nhan cũng biết suy nghĩ này của tôi, nên bình thường dù vẫn chiếu cố, nhưng cũng không có biểuhiện gì vượt quá tình cảm đồng nghiệp.

Tôi cũng thấy hơi kì quái, chẳng phải vật tụ theo loài sao, vậy thì Ứng Nhan cùng Trình Gia Giahai tính cách tương phản đến thế lại có thể làm bạn thân được, sợ rằngviệc thích cùng một người này cũng là do một phần giao tình bền chắc của bọn họ.

Nghĩ đến Trình Gia Gia, tôi không khỏi nhìn di động,dười như đã thật lâu rồi anh không nhắn tin cho tôi nữa, nghe Lục tửnói, hạng mục của anh gần đây sắp đi tới kết thúc, bận tới trời đất quay cuồng, một người đàn ông nếu thật lòng muốn liên hệ với bạn, nhất làtính cách hào sảng như Trình Gia Gia, thì anh ta sẽ lên trời xuống biểnđể tìm bạn, tôi nghĩ anh đối với sự cố chấp của tôi có lẽ cũng đã hết hi vọng rồi.

Tối hôm đó giao ban xong, kéo thân xác mệt nhừ về nhà, tôi phát hiện, bữa nay thật thần kì, ngay tại lúc này, chính là muốn gì có đó.

Tôi vừa vào cửa thì thấy nha đầu Tiểu Mĩ kia đang chơi PC trong phòng tôi, không đợi tôi trừng, cô ấy đã cười hì hì chuyển hướngchú ý của tôi: "Nha Nha, em đoán xem hôm nay về nhà chị thấy ai?"

Tôi trước giờ không có hứng thú với trò này, nên chẳng buồn nói, để túixuống, bước lại trước máy vi tính xách cô ấy lên, "Không biết."

Tiểu Mỹ vốn đang bừng bừng hưng trí, nhưng nghĩ tới điều gì lại chợt ngừngmiệng, nhìn sắc mặt của tôi, tôi hơi kì lạ, nha đầu này trước giờ vẫnlắm mồm, chẳng để được việc gì trong lòng, muốn cô ấy giữ bí mật chuyệngì, thà rằng tra tấn còn hơn, vậy nên lần này cô ấy có thể đang đà támnhảm mà ngừng lại, khiến cho tôi có chút hứng thú.

Tiểu Mĩ thậtsự là khá quái dị, sau đó rốt cục chẳng mở miệng nữa, tôi đi tới nhà vệsinh, rửa mặt, uống hết một ly nước xong, cũng quên mất việc này. Mấyngày nay mệt mỏi khiến tôi chỉ muốn lăn lên giường đánh một giấc choxong, đánh răng rửa mặt rồi, bắt đầu đuổi Tiểu Mỹ còn xà nẹo trong phòng tôi: "Gái à, đi gây rối Ngả Lệ của mình đi, chị đây còn phải ngủ."

Tiểu Mỹ chẳng những không đi ra ngoài, mà còn chần chừ ngồi ngay mép giườngcủa tôi, do dự nửa ngày, dùng mông ủi ủi muốn chui vào chăn tôi: "NhaNha, chị với Trình đẹp trai thực sự chia tay sao?"

Cái cô này,thần bí như vậy, hôm nay nhất định là đã gặp Trình Gia Gia. Tôi nằm bẹptrong chăn, thoải mái hừ một tiếng, ngay cả mí mắt cũng chẳng nhấc lên:"Chia rồi."

Tiểu Mỹ một lúc lâu sau cũng không lên tiếng, tôinhịn không được mở mắt, chỉ thấy cô ấy bày ra biểu cảm đau khổ, ngớngười ngồi ngay mép giường tôi, cứ như Trình Gia Gia chia tay với cô ấyvậy.

Không đợi tôi mở miệng hỏi, Tiểu Mỹ bỗng nhiên ngẩng đầu,không đầu không đuôi nói với tôi một câu: "Nha Nha, chị rốt cục là muốnđàn ông như thế nào, em thấy Trình Gia Gia đối với chị rất tốt, sau nàyem muốn tìm một người có điều kiện tốt như thế mà lại yêu chị cũng không thể nữa, chị sẽ không hối hận chứ."

Tôi ngây người, nha đầu này, hôm nay cứ có gì đó là lạ, nhưng mà bất quá chỉ là gặp Trình Gia Giathôi, đến nỗi phải bất thường thế sao? Tôi vươn tay, khẽ vỗ mông cô ấy,bắt đầu đùa: "Hối hận cái đầu ấy, cô cũng coi thường chị quá rồi, chịNha Nha của cô trí tuệ và mỹ mạo ngang nhau, còn phải lo tìm không rađàn ông sao? Này nhé, chị X đã nói, hồi 9 tuổi chị đã bắt đầu đọc sáchrồi..."

Tiểu Mỹ mắt trắng dã, thu lại biểu cảm đau đớn khôn cùngvừa rồi, vỗ mông đứng lên, không chút khách khí cắt ngang lời tôi. "Stop stop stop, chị Nha Nha mỹ mạo trí tuệ ạ, chị phải tự mình hiểu lấy, sovới chị X, chị vẫn còn xa lắm, trai của Thanh Hoa Bắc Đại*, không phảimuốn là được đâu à."

[Thanh Hoa, Bắc Đại: hai trường đại học nổi tiếng của Trung Quốc, điểm chuẩn rất cao.]

Aiz, đây mới là Tiểu Mỹ chính cống chứ, tôi nhìn cô ấy đóng cửa cái cạch, lạch bà lạch bạch đi ra ngoài.

Cánh tay thò ra khỏi chăn có chút lạnh, tôi rụt về trong chăn ấm áp, nóichung là thật mệt mỏi, không đầy mấy phút, tôi đã thấy từng trận buồnngủ kéo về, trong lúc mơ màng không ngờ tôi lại nhớ tới vấn đề của TiểuMỹ - Mày sẽ không hối hận sao?

Sẽ hối hận? Sẽ không hối hận?Không đợi tôi nghĩ ra đáp án, cơn buồn ngủ đã tấn công kịch liệt, tôichìm vào mộng đẹp đêm đen.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.