"Đừng làm rộn?" Tôi vừa nghe lời anh, giận dữ dồn thành một cục, hunghăng vung tay, "Ai rảnh mà làm rộn với các người? Anh mang em gái anhbiến đi là vừa."
Trình Gia Gia không chịu buông tay, chỉ chán nản không thôi: "Anh không phải nói em làm rộn, Nha Nha, em đừng nóng, anhchỉ nói chúng ta đừng thế này nữa, chuyện Tiểu Thanh với Thôi Nam anh sẽ xử lý, em tin anh, anh sẽ không để chúng tới làm phiền em nữa đâu."
Tin anh? Tôi cười khục khặc: "Trình Gia Gia, anh muốn tôi tin anh, sao anhkhông tự hỏi vì sao tôi không thể tin anh hả, anh rốt cục đã giấu tôibiết bao nhiêu việc rồi, anh nhìn tin nhắn của em gái anh kìa, nó cóchìa khóa nhà anh, anh không phải đã nói là không mang phụ nữ về nhà,ngay cả em gái cũng không được sao? Vậy chuyện gì đã xảy ra? Có phải anh nói dối nhiều lắm rồi không, cho nên mình đã nói gì cũng không nhớ được nữa?"
"Không có, Tiểu Thanh không hề có chìa khóa nhà anh."Trình Gia Gia mới đầu kiên quyết thề thốt phủ nhận, sau lại nghĩ tớiđiều gì, lại níu lấy tôi lắc lấy lắc để, như muốn nhét lời mình vào đầutôi: "Nó nhất định là lấy bên chỗ Thôi Nam, hồi đó anh có đưa chìa khóacho Thôi Nam. Nha Nha, anh không có, anh thật sự không có mang phụ nữ về qua đêm mà, Tiểu Thanh cũng chỉ theo Thôi Nam qua chơi một hai lầnthôi."
Có lẽ lời Trình Gia Gia nói là thật, nhưng hiện tại tôimệt mỏi quá rồi, thật sự không phân biệt được câu nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-yeu-em-lan-nua/2246211/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.