Không đợi tôi gọi lại, điện thoại di động của tôi lại lần nữa vang lên,tôi giật nảy, nhìn màn hình di động, a, lại là Trình Gia Gia, lòng tôisinh hổ thẹn, vì đánh bài mà bỏ quên di động, tôi đúng là con ma bài bạc mà, tôi có thể tưởng tượng được bộ dạng râu dựng mũi phì phò của ca caGia Gia vào lúc này.
"Em ở đâu, vừa rồi sao không nghe điện thoại của anh?" Giọng Trình Gia Gia có chút bình tĩnh dị thường, đây khôngphải tác phong của anh. Tôi một bên áy náy, một bên đoán tâm tình củaanh thế nào.
Vì để thay đổi sự chú ý của anh, tôi đánh đòn phủđầu, hỏi anh cả một đại đội vấn đề: "À, em đi ra ngoài một chút, mà anh ở đâu thế, hôm nay bề bộn nhiều việc lắm sao? Đúng rồi, em có gửi cái tin nhắn đó, anh nhận được chưa?" Thật hổ thẹn, tin nhắn gì tôi cũng chưagửi, tôi không phải em bé ngoan rồi, tôi nói dối.
Phản ứng củaTrình Gia Gia lại ngoài dự đoán của tôi, anh không nghe lời của tôi,cũng không hỏi tới lúc nãy vì sao không nghe điện thoại, chỉ bình tĩnhtrầm giọng hỏi tôi: "Em ở khách sạn nào? Phòng mấy?"
Cho dù anhcực lực che giấu, nhưng tôi vẫn nghe ra một tia nghiến răng nghiến lợi,này, anh hỏi mấy thứ đó làm gì, canh chừng cũng tỉ mỉ quá rồi đó: "Khách sạn XX, 8934..."
Trình Gia Gia không đợi tôi hỏi anh làm gì, cúp điện thoại ngay. Trình Gia Gia kiểu này thật không bình thường chút nào.
Tôi không an tâm Trình Gia Gia, anh đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-yeu-em-lan-nua/2246184/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.