Tôi trầm mặc, Thiện Giải Nhân Y cũng không nói chuyện, những người cònlại cũng cảm thấy áp lực nặng nề nên chẳng ai hé răng điều gì, diễn đànlặng như tờ.
Một Đêm Mười Lần thấy tình huống khó xử, mặc cho tôi đã cảnh cáo không được nhúng tay ban nãy, bước lên giảng hòa: "Nhân Y,chào, lâu rồi không thấy cậu online à."
Thiện Giải Nhân Y thản nhiên nói: "Gần đây khá bận rộn."
Nửa câu chẳng mấy thân thiện, tới Mười Lần cũng thấy Nhân Y bất bình thường, nhất thời không biết nói gì hơn.
Thiện Giải Nhân Y lại quay sang tôi: "Nước Tương, còn việc gì không? Không còn thì anh out đây."
Thái độ của cậu ta chẳng có kẽ hở, khách khí chu đáo mà vô cùng xa cách. Tôi vất vả nén xuống nỗi buồn bực pha chút đăng đắng trong lòng: "Đợichút."
Có chuyện gì không? Không có chuyện gì sao? Ý tứ của Nhân Y thật rõ ràng, không chỉ tôi, mà cả cái diễn đàn này cậu ta chẳng thèmđể ý đến nữa. Mạng là ảo, nhưng tình cảm là thật, dù những con người nơi thế giới mạng này chưa từng gặp nhau, nhưng mọi người đã quen biết lâunhư vậy, ngày nào cũng cãi lộn đùa giỡn vui vẻ, cũng nảy sinh ít nhiềutình cảm, dễ có ai trên diễn đàn gặp rắc rối, thì mọi người lại căm phẫn không thôi, hận không thể nhảy vào máy vi tính giúp người đó. Ngần đóthời gian, tất cả đều có cảm tình sâu sắc với nhau rồi.
Nhớ tớilúc trước cậu ta tránh né tôi, lại thêm thái độ hiện tại, nhiệt huyếttrong tôi lạnh dần đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-yeu-em-lan-nua/2246151/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.