Trong căn tầng hầm bí mật, toàn thân Hàn Tuyết Nhàn nhuốm đầy vết thương đến mức rỉ ra máu, cô ta vì mất sức mà ngất lịm đi nhưng Mặc Hàn Phong không hề tha cho cô ta vẫn ra lệnh cho thuộc hạ tạt nước vào mặt cô ta.
Hàn Tuyết Nhàn giật mình trong cơn đau rát mà hé mắt nhìn, nhìn gương mặt yêu nghiệt của Mặc Hàn Phong nhưng lại có khí thế đến bức người khiến cô ta đứng đối diện mất hết dũng khí.
Nhận thấy cô ta đã tỉnh lại, khoé môi Mặc Hàn Phong cong lên, Chưa kịp để anh mở miệng thì cô ta đã khóc lóc vang xin anh.
_ Hàn Phong, em cầu xin anh...hãy tha cho em được không? Em không chịu đựng được sự hành hạ này...em đau lắm, xin anh đấy..huhu
Nghe tiếng khóc của cô ta khiến anh rất cảm thấy phiền phức vừa làm cho người ta khó chịu, Mặc Hàn Phong không kiêng dè mà châm biếm cô ta.
_ Chậc, giọt nước mắt của cô quá quý giá rồi. Muốn rơi thì đừng rơi trước của tôi, nước mắt của cô ở trong lòng tôi chẳng khác nào là nước bẩn rơi từ trên mái nhà rơi xuống mà thôi
_ Anh...
Mặc Hàn Phong đứng dậy căn dặn thuộc hạ canh chừng Hàn Tuyết Nhàn rồi mới rời khỏi nơi u ám này.
...
Vì không muốn đến công ty mà Mặc Hàn Phong lại trở về nhà, ngay khi khi bước vào trong thì gặp ngay Mặc lão gia gia. Trên gương mặt của ông rõ ràng rất tức giận mà vẫn phải kiềm chế lại, ngay khi thấy anh xuất hiện cơn tức giận của ông đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-yeu-em-het-kiep-nay/969829/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.