Cô cứ vậy ngủ đến 7 giờ tối, anh cũng không rời đi đâu mà vẫn nằm đó ôm cô. Tịch Dao thức dậy ngước mặt lên nhìn anh mỉm cười.
" Tỉnh " giọng anh ôn nhu nói
" Vâng, em đói bụng " cô đưa tay lên xoa xoa bụng mình.
" Em tắm đi rồi mình ăn cơm "
" Vâng ạ "
Cô ngồi dậy đi vào phòng tắm, Vũ Kiệt cũng qua phòng khác để thay đồ. Anh xuống phòng ăn đợi cô, thím Võ đã dọn thức ăn ra bàn sẵn.
Không lâu sau đó cô cũng đi xuống, mùi thơm của đồ ăn đã khiến bụng cô đói lên. Tịch Dao nhanh chóng ngồi xuống bàn ăn.
Thím Võ nhìn hai người cười nói vui vẻ, bà cũng vui lây, từ lâu bà chưa thấy anh cười như vậy, lúc trước anh đều ăn một mình bây giờ thì lại khác.
Sau khi cô ăn xong thì vào bếp gọt hai dĩa trái cây, thím Võ muốn giành làm nhưng cô lại không cho, cô cũng tự gọt được mà. Tịch Dao cũng không quen có người phục vụ mình.
" Dĩa này của chú thím, ăn cho mát ạ " cô đưa một dĩa cho thím Võ
" Không cần đâu thiếu phu nhân, làm phiền thiếu phu nhân rồi " bà làm sao nhận được chứ
" Không phiền đâu ạ, con lên đây "
" Vâng, cảm ơn thiếu phu nhân "
Cô cười tươi coi như đáp lại bà, nhanh chân đi thẳng lên phòng. Vũ Kiệt ngồi dựa lưng vào đầu giường đợi cô.
" Lại đây " anh ngoắc tay gọi cô.
Cô làm theo lời anh bưng dĩa trái cây lên giường ngồi dựa đầu vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-yeu-em-ca-doi/1196395/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.