Tịch Dao được tài xế đưa đến nhà chính, căn biệt thự có màu trắng chủ đạo nhìn vào vô cùng sang trọng, lại đẹp nữa.
" Ba mẹ con đến rồi đây " cô được quản gia dẫn vào phòng khách, nhìn thấy ông bà Bạch ngồi đó cô cười tươi nói.
" Con dâu qua đây " bà vỗ vỗ vào ghế ra hiệu cho cô ngồi xuống.
" Con dâu đã ăn sáng chưa? " ông Bạch nhìn cô triều mến hỏi
" Dạ con nôn qua đây quá nên vẫn chưa ăn ạ " cô cười cười nói
" Mau vào ăn thôi, ba mẹ vẫn chưa ăn " ông bà biết cô hôm nay đến nên chờ cô ăn luôn
" Vâng ạ "
Tại Bạch Thị
Anh ngồi trong phòng làm việc một mình, lại nhớ cô nữa rồi không ai mè nheo với anh, Vũ Kiệt càng ngày càng không thể sống thiếu cô được nữa.
* Reng… reng… reng * điện thoại của anh vang lên
" Lão đại chuyến hàng của ông ta đã được cướp về " Hắc Tứ báo cáo với anh
" Được, hai ngày sau bán ra " anh nhếch môi lên một cái
" Rõ lão đại "
Cùng lúc đó bang LK của Lương Khải cũng vừa nhận được tin A Ti thuộc hạ ông ta nhanh chân chạy vào thông báo.
" RẦM "
Lương Khải giận dữ đập tay mạnh lên bàn, các thuộc hạ của ông ta đứng cúi đầu không dám nói câu nào
" Lũ vô dụng tất cả đều vô dụng chỉ là một lô hàng nhỏ lại để bị cướp, các người còn dám vác mặt về đây gặp tôi " ông ta tức đến gân xanh hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-yeu-em-ca-doi/1196392/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.